Một nhà chung-chạ sớm trưa,
Gió trăng mát mặt, muối dưa chay lòng.
Bốn bề bát-ngát mênh-mông,
Triều dâng hôm sớm, mây lồng trước sau.
Thể song-thất lục-bát
Sau lối thơ lục-bát, đến lối thơ song-thất lục-bát là người ta hay dùng hơn cả. Nay lấy mấy câu ở đầu truyện Cung-oán ngâm-khúc làm mẫu:
Trải phách quế gió vàng hiu-hắt,
Mảnh vũ-y lạnh ngắt như đồng.
Oán chi những khách tiêu phòng,
Mà xui phận bạc nằm trong má đào.
Duyên đã may, cớ sao lại rủi,
Nghĩ nguồn-cơn dở-dói sao đang.
Vì đâu nên nỗi dở-dang,
Ngẫm mình mình lại nên thương nỗi mình.
1. Luật bằng trắc.— Thơ song-thất lục-bát có hai câu thất đi với hai câu lục-bát.
a) Câu thất trên, tiếng thứ ba trắc, tiếng thứ năm bằng và vần, tiếng thứ bảy trắc và vần:
Trải phách quế gió vàng hiu-hắt.
Song tiếng thứ ba có thể là tiếng bằng, khi nào không có đối với câu dưới, như:
Duyên đã may, cớ sao lại rủi.
Hay là:
Được hay thua, hỏi làm chi vội.
b) Câu thất dưới, tiếng thứ ba bằng, tiếng thứ năm trắc và vần, tiếng thứ bảy bằng và vần:
Mảnh vũ-y lạnh ngắt như đồng.
Ta chớ tưởng thơ song-thất cũng như thơ thất-ngôn luật bên lối thơ Hán-văn, vì luật bằng trắc