Trang:Việt thi.pdf/65

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

Làng nước ai ai phải cứ lời.
Trên dưới quyền hành tay cất đặt,
Một mình một chiếu thảnh-thơi ngồi.

CHÚ-THÍCH.— Bài thơ này có nơi chép như sau này:

Gớm thay lớn tiếng lại dài hơi,
Làng nước ưng bầu chẳng phải chơi.
..............
..............
Đâu đâu đấy đấy đều nghe lệnh,
Xã xã dân dân phải cứ lời.
..............
Một mình một cỗ thỏa lòng xơi.

Mộc-đạc là mõ gỗ.— Kim thanh là tiếng chuông, chữ trong sách Luận-Ngữ.

5. TỚI ĐÂY

Ngẫm sự trần duyên khéo nực cười,
Sắc không, tuy Bụt, hãy lòng người.
Chày kình môt tiếng tan niềm tục,
Hồn bướm năm canh lẩn sự đời.
Bể ái nghìn trùng khôn tát cạn,
Nguồn ân muôn trượng dễ khơi vơi.
Nào nào Cực-lạc là đâu tá?
Cực-lạc là đây chín rõ mười.

CHÚ-THÍCH.— Tương-truyền rằng bài thơ này khi vua Thánh-tông đến chùa Ngọc-hồ nghe người tiểu-nữ ngâm hai câu lục-bát này:

Đến đây, thấy cảnh thấy người,
Tuy vui đạo Phật chưa nguôi lòng trần.

Vua nhân đó mà làm bài thơ này, nhưng hai câu kết không ăn nghĩa với những câu trên.

68