Giếng ấy thanh khơi ai đã biết,
Đố ai dám thả nạ đòng đòng.
39. TỰ TÌNH
Tiếng gà văng-vẳng gáy trên bom,
Oán-hận trông ra khắp mọi chòm.
Mõ thảm không khua mà cũng cốc,
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om?
Trước nghe những tiếng thêm rầu-rĩ,
Sau giận vì duyên để mõm mòm.
Tài-tử văn-nhân ai đó tá?
Thân này đâu đã chịu già tom.
40. CHƠI HANG THÁNH-HÓA Ở SÀI-SƠN
Khen thay con tạo khéo khôn phàm,
Một đố giương ra biết mấy ngoàm.
Lườn đá cỏ leo sờ rậm-rạp,
Lách khe nước rỉ mó lam-nham,
Một sư đầu trọc ngồi khua mõ,
Hai tiểu lưng tròn đứng giữ am.
Đến mới biết rằng hang Thánh-hóa.
Chồn chân mỏi gối hãy còn ham.
41. QUA KẼM-TRỐNG
Hai bên thì núi giữa thì sông,
Có phải đây là Kẽm-trống không?
Gió đập cành cây khua lắc-cắc,
Sóng dồn mặt nước vỗ long-bong.
Ở trong hang đá hơi còn hẹp,
Ra khỏi đầu non đã rộng thùng.
Qua cửa mình ơi, nên ngắm lại.
Nào ai có biết nỗi bưng-bồng.