Trang:Việt thi.pdf/86

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

60. CÂY CAU

Ơn chúa vun-trồng kể xiết bao,
Một ngày càng một rấn lên cao.
Lưng đeo đai bạc, sương nào nhuốm,
Đầu đội tàn xanh, nắng chẳng vào.
Buồng chất cháu-con không xiết kể,
Nhà nhiều quan-khách dễ khuyên chào.
Kình thiên một cột dơ tay chống.
Dẫu có lung-lay cũng chẳng nào.

61. TỰ THUẬT

Rằng đây há phải khách tầm-thường,
Theo thế cho nên phải giữ-giàng.
Lúc đạt chẳng qua nhờ vận-mệnh,
Khi cùng chớ cậy có văn-chương.
Theo thời cũng rắp tìm nghề khác,
Bẩm tính đà quen giữ nết ương.
Thời-thế rủi may thời cũng mặc,
Ai dư nước mắt khóc giàu-sang.

62. VINH NHỤC

Đương cơn khổ-nhục lắm người khinh,
Vốn hễ làm người nhục có vinh.
Vận đỏ ghe người cho muối cá,
Hồi đen lắm kẻ xóc xương kình.
Đại-nhân bao quản đường chênh-lệch,
Quân-tử khôn từ chốn đá-đanh.
Thôi, hãy đợi trời bình-trị đã,
Gặp thời vỗ cánh sẽ ra danh.

63. CÁCH Ở ĐỜI

Ăn-ở sao cho trải sự đời,
Vừa lòng cũng khó, há rằng chơi.

89