Trang:Việt thi.pdf/88

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

66. UỐNG RƯỢU TỰ VỊNH

Trót đà khuya sớm với ma men,
Mặc kệ người chê, mặc kệ khen.
Ngó lại hàng rào hương cúc lộn,
Trông ra cửa sổ bóng trăng chen.
Vào vòng cương-tỏa chân không vướng,
Tới cuộc trần-ai, áo chẳng hoen.
Cứ những ai hay tình thú ấy,
Có chăng Bành-trạch với Thanh-liên.

CHÚ-THÍCH.— Bành-trạch là Đào Tiềm đời Tấn, vì trước ông làm huyện-lệnh ở huyện Bành-trạch, cho nên người ta lấy tên huyện ấy mà gọi ông. — Thanh-liên là tên hiệu của Lý Bạch đời Đường.

67. NGƯỜI ĐỜI

Những điều trắc-trở đã xin từng,
Song rút dây kia sợ động rừng,
Người thế những tuồng trông trước mắt,
Ở đời mấy kẻ ngắm sau lưng.
Tính-toan luống đổ mồ-hôi muối,
Thương-xót đà no nước mắt gừng.
Đã thế thì thôi, thôi mặc thế.
Công đâu cho nhọc giận người dưng.

CHÚ-THÍCH.— Mồ-hôi muối là mồ-hôi đã khô thì trắng và mặn như muối. — nước mắt gừng là lấy gừng bôi vào mắt mà giả khóc.

68. SỰ ĐỜI

Những nghĩ xa gần khéo gớm thay.
Sự đời tráo-trở giống bàn tay.
Hãy xem gương trước to tày liếp,
Mà biết lòng người mỏng tựa mây.

91