Trang:Vi nghia quen tinh.pdf/30

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 24 —

áo trắng đương ngồi bên bờ mạ, bèn đi xuống thời bắt gặp hai chàng thiếu-niên hai bên mà cái thây người con gái ở dữa, đứa lớn tay cầm dao, đứa nhỏ áo giây máu, liền hô-hoán nhau lại bắt, trói dật cánh khỉ cả đôi đem giải về điếm.

Trong lúc tuần-phiên làng Yến-vỹ bắt được hai kẻ giết người, thời trên con đường khuất-khúc ở bờ sông Đào, sông Hát, dưới bóng trăng lờ-mờ ở men làng Thượng làng Sêu, có một người thiếu-niên thành-thị, chân bước vội-vàng, lòng lo ngay-ngáy, đi một quãng lại ngoảnh cổ lại sau nhìn, nhường e nhường sợ tai vạ đến mình. Nhưng xem vẻ ra có ý vui lòng thỏa giạ, miệng lẩm-bẩm rằng: « Xin đức Thượng-đế ngài chiếu-giám cho tấm lòng thành-tín của tôi đối với bạn tôi, những kẻ hại-nhân thời nhân-hại, ngài soi xét cho chúng tôi được phận nhờ ».

Cách sau người ấy độ năm cây-lô-mét thời không biết rằng người ấy có biết đến hai kẻ giết người cổ đeo gông tre, tay bị thừng buộc, theo những người tuần-phiên và kỳ-dịch làng Yến-vỹ giải nộp quan huyện Hoài-yên đó không? Ai ngờ cùng chung một con đường, cùng chung người đi đường, mà có cái bi-kịch diễn ra cùng trong một thời-khắc, một bên hai người bị gông bị trói trong lòng ngổn-ngang, một bên lủi-thủi một người không ai gông trói mà lòng cũng ngổn-ngang. Vậy các độc-giả cao-minh cho cái bi-kịch nào thảm hơn?

Một hồi ba tiếng trống buổi hầu chiều, quan ra công-đường, nha-lại dân-sự đều chực hầu rất đông, ở hàng cơm công phủ các bác tuần-phiên đã cột hai tên ác-phạm vào cột nhà hàng mà ngồi hầu cơm cụ Chánh-tổng tổng mình và thầy Lý thầy Phó làng mình, người nào người ấy điều cơm no rượu say cả rồi, nghe trống bấy giờ mới điệu tội-nhân vào nộp trước quan phụ-mẫu.

Quan phủ nhận giấy giải nộp xong, nhất-diện ngài sai thầy Đề cùng mấy tên lính lệ tùy-phái đi ngay với Chánh-tổng Phù-lưu-thượng về Lý-trưởng Yến-vĩ về chỗ người bị giết nằm, khám-nghiệm lại để cho chôn, nhất-diện ngài