Trang:Vi nghia quen tinh.pdf/45

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 39 —

Số là từ khi đầu Phụng về đất ba-chạ đồng chiêm chân núi, cấy lúa giồng dâu, khó nhọc vất-vả, không chịu đựng được sự làm ăn, nghĩ đến cái cảnh ăn nhưng bán phấn buôn son ngày năm ngoái trở về trước, thời liền mong sao tránh khỏi trong vòng lương-gia.....

Xẩy ngày tháng hai năm...... ông Tú bà Tú tiếp bọn khách thân ở Hà-nội về lễ « ngũ-bách-danh » trong chùa Thiên-trù, ông bà vui bạn đều cùng nhau theo bạn tham-thuyền. Thương thay! Cái gia-đình êm-ái kia tính từ hôm ông bà Tú bước chân xuống con thuyền « tam-bản » theo đường suối hẻm vào chùa Chò mà u-sầu thảm-đáp muôn vàn. Than ôi! lòng người ai dễ đo cho được, cái con đầu Phụng kia, ai ngờ được chốn lương-gia lại còn mong-mỏi cái thú giang-hồ thuở nọ? « Chúa vắng nhà gà mọc đuôi tôm » câu ngạn-ngữ xưa kia đã nói, đầu Phụng muốn đi, nghĩ không đem Tuệ-Châu đi giả-giạng đi chơi quanh đấy thời không xong bèn đưa xuống tầu thủy từ bến Đục-khê xuôi về Phủ-lý. Thôi thế là góc bể bên giời, quê người một thân Tuệ-Châu từ hôm ấy.

Khi ông bà Tú ba hôm sau ở chùa Hương-tích về tới nhà; chồng tìm vợ bé, mẹ nhớ con thơ, bổ ngược bổ xuôi, đâm ngang đâm ngửa, thời đầu Phụng đã do đường xe-hỏa mà lên Hà-nội vào một nhà ở phố hàng Giấy, lại chia trầu, lại mời rượu, lại nhận hát, đổi tên là Trang, lại lừng danh ở đất Thăng-long cố-đô. Phụng nhận Tuệ-Châu là em, đặt tên cho là Bích; dạy hát dạy đàn, ghép vào làng trăng-gió. Thương hại cho Tuệ-Châu! Lên 8 tuổi đầu đã phải ra vào theo lũ thanh-y, dãi-dầu tóc rối da chì một thân! Phụng dạy Tuệ-Châu học hát học đàn, nếu không thời đánh, hễ nhớ nhà khóc thời bị vả mồm, khi dọa nạt, lúc dỗ-dành, khiến cho đến nhập-gia phải cứ phép nhà mới nghe.

Tuệ-Châu ở trong nhà, đầu Phụng không cho đi đâu hết, cũng không cho dàn mặt đến chiếu rượu bao giờ, cố ý làm cho quên hẳn mẹ cha, vui-vầy nghề hát, đợi khi lớn tuổi, bắt ra kiếm tiền cho mình. Thoi đưa thấm-thoắt, đã đến hai năm, mà nhà ông bà Tú Ngọc cũng chưa tìm thấy, hết thuê