Trang:Viet Han van khao.pdf/24

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 12 —


Ngũ-ngôn tứ tuyệt
(Đường-luật)
Cảnh Hồ-tây về chiều

Tư bề cảnh vắng teo,
Một vũng nước trong veo.
Phất phới buồm ai đó?
Xa xa một mái chèo.

(Vô danh)



Ngũ-ngôn bát cú
(Cổ-thể)
Vịnh sử khen Trần-bình-Trọng[1]

Giỏi thay Trần-bình-Trọng,
Dòng-dõi Lê-đại-Hành.
Đánh giặc dư tài mạnh,
Thờ vua một tiết trinh.
Bắc-vương sống mà nhục,
Nam-quỷ thác cũng vinh.
Cứng cỏi nhời trung liệt,
Nghìn thu tỏ đại danh.

(Trích lục trong truyện Hưng-đạo)



Ngũ-ngôn bát cú
(Cổ-thể vần trắc)
Đêm mùa hè

Tháng tư đầu mùa hạ,
Tiết trời thực oi ả.
Tiếng dế kêu thiết tha,
Đàn muỗi bay tơi tả.
Nỗi ấy biết cùng ai,
Cảnh này buồn cả dạ.
Biếng nhắp năm canh chày,
Gà đã sớm giục giã.

(Yên-đổ thi tập)

  1. Trần-bình-Trọng là một bực trung thần nhà Trần, khi quân nhà Nguyên bắt được, dỗ cho đầu hàng thì sẽ phong cho làm tước vương nước Tầu. Bình-Trọng không chịu hàng nói rằng: Thà rằng làm quỉ nước Nam, chớ không thèm làm vương đất Bắc.