Trang:Viet Han van khao.pdf/39

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 27 —

Lại kia:

Nhà tranh rếch rác, giường tre lệch lạc, thằng quần lồng bàn, đứa khăn mảnh bát, xỏ lá một phường, bợm keo một loạt, thuốc khét râu ngô, nước bung chè hạt. Người mươi đồng xu, bài một cỗ nát. Ngọn đèn lờ mờ, năm canh xào xạc.

Thôi thôi thôi thôi, chú tài thím tài, ông bàn bà bàn, xin xuống tầu trước, cả nước tôi van!


Qua sông
(Điệu Sở-từ)

Bài này của Khuất-Nguyên tiên-sinh, khi người làm quan nước Sở bị kẻ gièm pha mà phải đuổi. Người tự thương cái bụng người trung chính mà bị đuổi oan, khi qua sông làm ra bài này. Nguyên văn bằng chữ nho, theo nguyên điệu mà dịch ra sau này:

Ta thủa nhỏ ưa mặc đồ lạ hề[1]
Tuổi đã già mà chưa thôi.
Đeo gươm dài chi[2] lấp lánh hề,
Đội mũ « thiết-vân » chi cao lồi.
Châu « minh-nguyệt » hề ta đeo,
Ngọc « bảo-lộ » hề ta có.
Đời đục vẩn mà không ai biết ta hề,
Ta cứ ruổi mau mà chẳng ngó.
Cưỡi con « thanh cầu » hề kèm con « bạch-ly ».
Ta cùng với ông « Trùng-hoa »[3] hề chơi ở « Dao-phố »!
Trèo lên núi Côn-lôn hề,
Ăn cánh hoa tươi,
Sánh tuổi thọ với trời đất hề,
Tranh sáng cùng mặt trăng mặt trời!

  1. Chữ « hề » là một tiếng đệm câu.
  2. Chữ « chi » là một tiếng đưa lời.
  3. Trùng-hoa và vua Đế-Thuấn.