Trang:Viet Han van khao.pdf/47

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 35 —

Do tự đấy cả.
Mỏng môi bép xép,
Nhiều lời rườm rà.
Nói ngang người cãi.
Nói trái ai tha.
Phải nên phép tắc,
Chớ có sai ngoa.

*

* *

6.— TÁN.— Tán là bài văn đề vào bức tượng truyền thần để khen ngợi công đức của người, có khi tự đề vào ảnh mình mà tả cái tính khí cảnh ngộ của mình cũng được. Lối văn tán cũng thường làm theo lối bốn chữ, nhưng có khi chẳng cứ lề lối nào, văn nước ta thì thường hay đề một bài thơ hoặc vài câu thượng lục hạ bát.

Bài tán đề bức tượng Trình-minh-Đạo tiên sinh.
(Dịch theo nguyên điệu)

Xuân hòa, núi vững,
Sắc ngọc, tiếng vàng.
Nguyên khí hội tụ,
Đức nên dung quang.
Mây lành, trời ấm,
Mưa thuận, gió hòa.
Rồng bay ngôi báu,
Đức thấm gần xa.

(Tình-lý)

*

* *

7.— CA NGÂM KHÚC ĐIỆU.— Ca ngâm khúc điệu là những bài hát, có khúc có điệu, thể cách khác nhau cũng nhiều, có điệu 4 chữ, có điệu 5 chữ, có điệu 7 chữ, có điệu không cứ dài vắn chừng nào, có điệu mỗi câu đệm một chữ « hề », có điệu phải hợp vào bài đàn, phải buộc theo các tiếng cung, thương, giốc, trủy, vũ tức là những tiếng hò, sừ, sang, sế, lưu, ú, cống v.v.