Mà nhời « kinh-thế » bày ở trong Cơ-trù, phải đem làm khuôn làm phép.
Kính nghĩ đức Hoàng-Khảo Thế-Tổ Cao-Hoàng-Đế ta.
Thông-minh bẩm tính,
Trí-dũng kiêm toàn.
Đánh một trận nên nghiệp gian nan, « mao việt » mở cơ-đồ dằng dặc;
Mưu trăm năm lo đường nối dõi, « thạch quân » đủ phép tắc rõ ràng.
Trẫm nối nghiệp to.
Soi theo phép cũ.
Sớm chiều lo sợ, một lòng kính cẩn ban đầu;
Công việc thi hành, trăm mối tính lo cất nhắc.
Nối chí noi việc là đạo hiếu, đương giữ từng ngày để lo-toan;
Ban ơn ra lịnh về mùa xuân, vậy tỏ nhời nói để răn-bảo.
Nào những kẻ thân huân thạc vọng, phải khuyên nhau sửa nết để cùng hưởng tôn vinh;
Nào các hàng nội ngoại trăm quan, phải gắng giữ chức mình để cùng nên mọi việc.
Nhà quân-sĩ phải luyện-tập, nghề cho tinh sức cho mạnh, lôi-đình mới tỏ được uy-thanh;
Đám nho-gia phải học-hành, học cho rộng, nết cho thuần, lương-đống mới làm nên tài-cán.
Bọn nông-phu chớ nhỡ thời làm ruộng, đất chớ bỏ hoang, người đừng lười nhác, phải khuyên nhau mà chăm việc cấy cày;
Kẻ thường-dân đừng trái đạo làm người, chơi đừng đua đả, nết chớ gian-tà, phải bảo nhau mà noi đường lễ-nghĩa.
Để mà tỏ cái công ninh-tập hơn hai mươi năm về trước,
Để mà gây lấy cảnh thái-hòa cho nghìn muôn đời về sau.