Ngày này ngày khác,
Mới lại mới thêm.
Gió hòa muôn dặm hây hây, thọ muôn tuổi, núi Nam chúc tụng;
Vẻ sáng chín từng ôi ối, phúc cửu-như, cửa Bắc nghinh tường;
Đời Hoàng mát tựa mùa xuân,
Lòng chúng quay về cửa khuyết,
Thần đẳng:
Chức phận giữ nơi bờ-cõi,
Lòng mong nương bóng mặt trời.
Giáp-lịch hiến phúc lành, ngóng ơn rộng trong nhà Tượng-ngụy;
Tiêu-tràng dưng chén thọ, xin chúc mừng ngoài cõi Nghiêu-phong.
Thần đẳng mừng rỡ tụng đảo, không biết đâu cho xiết, xin dưng biểu lên Ngự-lãm.
(Hai bài trên này trích ở trong Đại-Nam điển-lệ)
5.— HỊCH VĂN.— Hịch là một bài văn kể tội người thù địch và xui giục lòng người để cho kích-khuyến. Hịch làm theo lối tứ lục, hoặc theo lối lục-bát, hoặc theo lối văn xuôi cũng được.
(Trích lục vài bài văn cổ)
Kìa Kỷ-tín, Do-vu thủa trước,
Liều một mình thoát được nạn vua.
Nuốt than Dự-Nhượng báo thù,
Chặt tay, Thân-Khoái đền bồi quốc-ân.
Đường Kính-Đức đem thân cứu chúa,
Nhan Thường-Khanh mắng quở nghịch thần.
Từ xưa nghĩa sĩ trung thần,