động: là động Tê-phù, động Kim-lạc, động Cổ xung, động Liễu-cát, động La-phù vào đất Khâm châu. Lại đem vàng bạc dâng riêng cho quan nhà Minh.
Quan nhà Minh tuy làm bộ hống hách nói đem binh sang đánh, nhưng cũng sợ phải cái vạ như mấy năm Bình-định ngày trước, và lại được tiền bạc của Đăng-Dung rồi, cái lòng nhiệt-thành vị-quốc cũng nguội đi, cho nên mới tâu với vua nhà Minh xin phong cho Mạc Đăng-Dung làm chức Đô-thống-sứ 都 統 使 hàm quan nhị phẩm nhà Minh.
Mạc Đăng-Dung đã làm tôi nhà Lê mà lại giết vua để cướp lấy ngôi, ấy là một người nghịch-thần; đã làm chủ một nước mà không giữ lấy bờ cõi, lại đem cắt đất mà dâng cho người, ấy là một người phản quốc. Làm ông vua mà không giữ được cái danh giá cho trọn vẹn, đến nỗi phải cởi trần ra trói mình lại, đi đến quì lạy ở trước cửa một người tướng của quân nghịch, để cầu lấy cái phú quí cho một thân mình và một nhà mình, ấy là một người không biết liêm sỉ.
Đối với vua là nghịch thần, đối với nước là phản quốc, đối với cách ăn-ở của loài người, là không có nhân phẩm; một người như thế ai mà kính phục? Cho nên dẫu có lấy được giang sơn nhà Lê, dẫu có mượn được thế nhà Minh bênh-vực mặc lòng, một cái cơ-nghiệp dựng nên bởi sự gian-ác hèn-hạ như thế, thì không bao giờ bền trặt được. Cũng vì cớ ấy cho nên con cháu họ Lê lại trung-hưng lên được.
3. Họ Nguyễn khởi nghĩa giúp nhà Lê, — Khi Mạc-đăng-Dung làm sự thoán-đoạt thì các quan cựu thần trốn tránh đi cũng nhiều. Thuở ấy có người con ông Nguyễn hoằng-Dụ 阮 弘 裕, tên là Nguyễn-Kim 阮 淦 (hay là Nguyễn-hoằng-Kim[1]) làm quan Hữu-vệ Điện-tiền Tướng-quân,
- ▲ Xem sách Việt-nam khai-quốc-chí truyện, thì ông Nguyễn-Kim tức là ông Nguyễn-hoằng Kim, là con ông Nguyễn-hoằng-Dụ, cháu ông Nguyễn-văn-Lang, đều làm quan nhà Lê cả.