chi-tiêu đến một phần lớn công-ngân của hàng-xã mà xưa kia chỉ đem tiêu về việc linh đám cả; tiệc với đám thì chỉ một phần ít người được dự cuộc mà thôi.
Vì những lẽ đó mà nay có nhiều làng đã khẩn-cầu quan Thống-sứ chủ-trương và chỉ giáo về cuộc cải-lương hương-chính cho dân bản-xứ.
Ngày 12 août 1921, quan Thống-sứ đã công-bố để thi-hành hai đạo nghị-định. Một đạo nghị-định thì đặt ra điều-lệ hương-chính: 1∘) là việc tuyển-cử các chức-dịch trong hương-hội. 2∘) cái nhiệm-vụ của các hội-viên.
Đạo nghị-định kia thì đặt thể-lệ các sổ dự-toán; có kê ra những khoản thu mà nghị-định cho phép bổ bán ở trong làng. Như vậy thì những nhà đóng góp đều biết rằng món gì là phải tuân-hành và khoản nào là không ai cưỡng bách được. Trong nghị-định lại ấn-định về những số thu-nhập thì chi-tiêu về những khoản nào, để cho sự chi-tiêu không hỗn độn.
Cái mục-đích cuộc cải-lương hương-chính là để cho công-việc trong hương-đảng có trật-tự, minh-bạch và công-bằng, tránh khỏi những sự nhũng lạm, xa xỉ trong các khoản chi-tiêu.
Chính-phủ Bảo-hộ mong rằng người bản-xứ mà tập quen việc quản-trị trong hương-đảng thì sau này sẽ có tư-cách để đảm-đang những công-cuộc chính-trị của quốc-gia.
Thế nhưng phàm những công-cuộc cải-cách về phong-tục thì phải lâu ngày và khôn khéo lắm mới thành-hiệu. Vì thế chính-phủ Bảo-