Trang:Nhung tran do mau hoi nguoi Phap moi sang ta den ngay nay 3.pdf/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
43
nhưng tran do mau hoi ngươi phap sang ta den ngay nay

ngồi hai rẫy ghế hai bên, rồi đến Phó-bảng Long và mấy viên cử-nhân võ.

Rụt-rè, Lê-trinh hỏi Hoàng-diệu:

— Cụ lớn cho gọi chúng tôi đến đây, chắc có việc gì quan-hệ?

Hoàng-diệu cau mặt mà rằng:

— Quan lớn không biết là việc gì sao? Chiến-thuyền của người Phú-lãng-sa hiện đã đóng ở đồn Thủy, tôi chắc nay mai thế nào họ cũng đánh vào thành này, vì họ muốn lấy Bắc-kỳ đã lâu, Hà-nội là nơi trọng-yếu của xứ Bắc-hà, tất-nhiên họ phải đánh trước. Vậy các quan có phương-kế gì đối-phó với họ hay không?

Trần-bình-tri nói:

— Tôi tưởng việc này hãy nên phi-tấu về triều xem ý đức Hoàng-thượng ra sao.

Phó-bảng Long gạt đi:

— Ngài bàn như vậy rất phải. Nhưng hiện nay quân Phú-lãng-xa đã đóng ở cạnh nách mình, chờ được thánh chỉ tới nơi, tất phải lỡ việc. Theo ý tôi, họ đem binh-thuyền ra đây, không phải là vô-cố đi chơi, mình không đánh họ, thì họ cũng đánh mình. Bây giờ trong thành-đã có ba nghìn tinh-binh, ba trăm võ-sĩ, đủ sức mà chống với họ. Bất-nhược, nhân khi quân họ mới đến, mình cứ đem cả đại-binh kéo ra mà đánh...

Hoàng-diệu nói tiếp:

— Phải! tôi cũng biết vậy, mình không đánh họ thì họ cũng kiếm cớ mà đánh mình.

Nhưng cái phận-sự của mình phải để cho họ đánh trước. Vì từ khi đã ký hòa ước, Hàng-thượng vẫn ân-cần răn-bảo các quan: « hễ gập người Phú-lãng-sa thì