Trang:Nhung tran do mau hoi nguoi Phap moi sang ta den ngay nay 5.pdf/14

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
78
hanoi nhat-nam thu-quan xuat-ban

gẫy một chiếc chân-vịt của tầu quân bên địch. Quân lính lại reo ầm ầm!

Chiếc tầu ấy lui ra một quãng khá sa, người ta thay cái chân vịt khác. Máy chạy sình-sịch, chiếc tầu bị thương kia lại tiến vào đến chỗ cũ.

Súng vẫn nổ, khói vẫn bốc, đạn vẫn chạy đi vùn vụt. Lê-văn-Điếm vẫn tay mộc tay gươm, hăng-hái đốc thúc quân lính.

Cuối giờ thìn, quân địch bắn lên càng dữ, Lê-văn-Điếm bị một viên đạn xuyên qua cạnh hầu, máu chảy tung-tóe. Viên Đề-đốc can-đảm ấy lập tức tháo chiếc giải lưng quấn chặt lấy cổ, rồi chạy về phía Năng-tĩnh, mấy tên thủ-hạ tâm-phúc tất-tả chạy theo.

Mặt trận quân ta bối rối, Hồ-Bá-Ôn và Nguyễn-hữu-Bổn Phải rút quân vào thành, rồi kéo quân lên cả mặt thành.

Quân địch đổ hết lên bộ, xông vào chân thành, định dùng thang da leo lên.

Hồ-Bá-Ôn, Nguyễn-hữu-Bổn và các lĩnh-binh đốc quân bắn chém rất dữ. Quân địch bổ vậy khắp bốn mặt, súng bắn lên thành ầm-ầm, quân ta vẫn giữ được vững.

Henri-Rivière sai quân xông vào những nhà có gác ở gần thành, chĩa súng bắn sang mặt thành.

Cái phút ghê-gớm, quân ta chết la chết liệt, xác người lăn xuống chân thành từng đống!

Cuối giờ ngọ Nguyễn-hữu-Bổn bị một viên trái-phá bắn vào ngực và làm đổ cả cửa thành, thế là cả người lẫn thành cùng chết! Hồ-Bá-Ôn cũng bị thương nặng, nằm phục-vị trong đám xác chết!

Những người sống xót, luống-cuống bỏ thành chạy chốn,