Trang:Quoc van trich diem 1930.pdf/42

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
22
THƠ

Ao sâu nước cả khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà chửa nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, giầu (trầu) không có,
Bác đến chơi đây ta với ta.

25. — CHUNG-THÂN THÚY-KIỀU

Kiều-nhi giấc mộng bật (khéo) như cười,
Tỉnh dậy xuân xanh quá nửa rồi.
Số kiếp bởi đâu mà lận-đận?
Sắc tài cho (chi) lắm cũng lôi thôi!
Cành thoa vườn Thúy 1 duyên còn bén,
Ngọn nước sông Tiền 2 nợ chửa xuôi.
Không trách chàng Kim đeo-đẳng mãi,
Khăng-khăng vớt lấy[1] một phần đuôi.

CHÚ THÍCH. — 1. Vườn Thúy là « Lãm-Thúy viên » chỗ Thúy-Kiều Kim-Trọng gặp nhau lần đầu tiên. — 2. Sông Tiền là Sông Tiền-đường, nơi Thúy-Kiều trẫm mình toan tự tận.

TRẦN-TẾ-XƯƠNG 陳 濟 昌

Ông người làng Vị-xuyên tỉnh Nam-định, thường gọi là ông Tú-Xương, Đậu tú-tài sớm, nổi tiếng là một người hay chữ mà thi mãi không đậu cử-nhân. Ở nhà dạy học, ngâm vịnh rất nhiều. Ông sở-trường nhất về lối văn phúng-thế, bài nào cũng có giọng chua cay mai-mỉa; lại có tài xuất khẩu thành chương nên nhiều bài thơ văn của ông rất tự nhiên mà hay.

26. — CHÚC-TẾT

I

Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau,
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối,[2]
Thiên-hạ bao nhiêu đứa giã giầu (trầu).


  1. Có bản chép: Khăng khăng bắt vớt....
  2. Ống ngoáy. —