Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/30

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 98 —

Tây-sơn, đặng đoạt thâu lương thảo, và tuyệt đường vận tải của giặc, còn Đức Nguyễn Ánh với các tướng dẩn một ngàn binh, để đi hậu tập mà tiếp ứng, rồi sai Tôn-thất-Hội dẫn một đạo binh đi tiền phong, và hổn chiến với quân Tây-sơn rất kịch liệt.

Khi đạo binh tiền phong đương hổn chiến với quân Tây-sơn gần hai giờ, chưa phân thắng bại, bổng đạo binh Hữu-dực của Nguyễn-huỳnh-Đức, thình lình bọc tới đánh ngang hông đạo binh Tây-sơn, làm cho chúng nó, chẳng kịp trở tay, rồi hàng ngủ rối loạn, lúc bấy giờ Nguyễn-huỳnh-Đức cởi ngựa tới trước đốc binh xốc vô, lớp súng bắn, lớp thương đâm, tràn tới ào ào như nước, giết quân Tây-sơn chết không biết sa số nào mà kể.

Quân Tây-sơn thất vía kinh hồn, rồi lớp thì kéo đến hàng đầu, lớp thì kéo nhau chạy chết.

Lúc bấy giờ đạo chiến-thuyền của Nguyễn-hữu-Thoại trương bườm bọc gió chạy xuống gần tới Vỉnhlong, xảy gặp một đội chiến-thuyền của Tây-sơn, đương vận tải khí giới lương thảo đi dọc mé sông.

Nguyễn-hữu-Thoại liền lên đứng trên muôi thuyền, cầm cờ phất qua một cái, tức thì năm chục chiến-thuyền đều giăng hàng chữ-nhứt ngang sông, rồi lần lần áp lại phủ vây thuyền giặc, còn đạo chiến-thuyền vận tãi của quân Tây-sơn bị chỡ lương thảo khí giới nặng nề, day trỡ chẵng đặng lẹ làn, nên khó bề vận động; chỉ có mấy chiến thuyền hộ tống đi cập hai bên, phát súng xạ tên, xốc tới cự chiến.