Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/104

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được phê chuẩn.
107
BINH PHÁP


Động tác để biết cái lý động tĩnh.

Đỗ Hựu rằng: Mừng giận, động tác, xét cái cử chỉ thì có thể rõ được tình lý. Cho nên biết những động tĩnh quyền biến thì có thể biết được sự thắng phụ.

Đỗ Mục rằng: Tác nghĩa là khêu dậy. Nói khêu dậy là kẻ địch, khiến họ ứng lại, rồi sẽ xem cái hình động tĩnh trị loạn của họ. Ngụy Võ-Hầu nói: hai quân chống nhau, không biết rõ viên tướng bên địch thì làm thế nào? Ngô Khởi nói: sai kẻ mạnh mà hèn mang đồ nhọn sắc sang đánh, vừa mới giao tiếp đã thua mà chạy, nhưng thua chạy cũng đừng trách phạt, sẽ xem bên địch tới lui thế nào, một ngồi một dậy, đủ thấy được tình hình của họ. Thua chạy không đuổi. thấy lợi không lấy, đó là viên tướng ấy có mưu. Nếu đem hết quân ra đuổi theo, cờ phướn rối loạn, đi đứng lộn xộn, chuộng lợi ham được, như thế là tướng lệnh không được thi hành, nên đánh đi không còn phải ngờ gì nữa.


Hình tượng để biết cái đất sống chết.

Lý-Thuyên rằng: này phá thế trận, đặt kỳ binh hoặc ngả cờ trống, tỏ cái hình yếu, hoặc bầy hão bếp lửa cờ phướn tỏ cái hình mạnh, ném vào chỗ chết, đưa vào chỗ sống, cho nên chết sống là nhân đất mà nên. Hàn Tín xuống Tỉnh-hình, Lưu-Dụ qua Đại-nghiễn, tức là nghĩa ấy.

Đỗ Mục rằng: cái đất chết sống tức là chiến địa. Ném vào đất chết thì tất sống, để vào đất sống thì tất chết. Nói ta làm nhiều cách dối lừa trêu ghẹo kẻ địch, để xem cái hình họ ứng lại ra sao, để sau sẽ tùy liệu mà đối phó, thì cái đất chết sống có thể biết được.