Trang:Vuong Duong Minh.pdf/20

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Vốn không học thói Lan Đình
Xúm nhau thầm thỉ phẩm bình cổ nhân.

Rồi trong tập Ngư Tiều Vấn Đáp (cũng chưa hề xuất bản) lại cũng Nguyễn Đình Chiểu, với một cái ý trân trọng hơn, thốt ra câu:

Lung du là bọn Lan Đình.
Bụi hồ chẳng đến nhơ hình chiếc ghe,

Bởi Vương Hy Chi tánh rất hào mại, không chịu trói buộc, thường kết bạn hằng mấy mươi người, dạo chơi non nước, lánh cảnh phồn hoa của đất kinh sư. Làm quan đến chức Hữu-quân-tướng-quân 右 軍 將 軍, không được đẹp ý với Vương Thuật là một người trong triều sĩ danh dự xấp-xỉ với mình, Hy Chi cáo bịnh từ quan.

Qua chơi Chiết Giang, thấy sơn thủy đẹp-đẽ hữu tình lại có nhiều danh sĩ ở đấy. Hy Chi bèn bốc cư về Sơn Âm[1] 山 陰, đất Cối Kê 會 稽. Về sau bên Giang Tả (tức là vùng phía đông sông Trường Giang) được thấy một nhà đức


  1. — Nay là Thiệu Hưng.
18