Trang:Vuong Duong Minh.pdf/64

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Tháng năm năm ấy tiên sinh hồi kinh phục mạng. Rồi mà lại ngày suốt tối, đêm khêu đèn, tựa án đọc sách. Theo lời mách bảo của dị nhân, dở Ngũ Kinh cùng những sách đời tiên Tần, lưỡng Hán, nghiên cứu một cách khắc khổ. Nhân đó văn tự ngày thêm tấn bộ một ngày, mà trái lại thân thể ngày thêm đồi hoại một ngày. Vả chuyến đi thẩm lục trọng tù, dọc đường tiên sinh cảm thọ phong hàn, lại còn lao tâm quá độ, thời hơi sức cũng trước đã hao mòn lắm rồi. Phụ thân của tiên sinh nghe nói tiên sinh đêm thức khuya quá để đọc sách, cùng thấy tiên sinh gầy guộc lắm, bèn nghiêm cấm gia nhân đốt đèn nơi thơ thất. Tiên sinh lại chờ cho phụ thân ngủ muồi rồi cũng lén thắp đèn đọc sách khuya khoắc.

Càng đọc nhiều tiên sinh càng thấy thi xưa văn cũ không giúp mình chút nào về phương tìm đạo lý.

Mới than rằng: « Ta sao nỡ đem cái tinh-thần có hạn nầy mà phí cho hư văn vô dụng! » Tháng tám năm nhâm-tuất

62