Trang:Vuong Duong Minh.pdf/73

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Năm bính dần (1506) vua Vũ Tông mới lên ngôi niên hiệu Chánh Đức. Chẳng chuyên cần quốc sự, chỉ vui chơi săn bắn, sùng đạo Phật và miệt mài với chữ phạn (sanserit), mà thôi. Quốc gia đại sự đều phú cho quan Thái Giám là Lưu Cận 劉 瑾.

Lưu Cận nịnh hót hay. Vua muốn có ưng khuyển để săn, hắn cung cấp ưng khuyển. Vua muốn vui say ca vũ, hắn tìm ca kỹ dâng cho. Vì thế hắn được vua yêu chuộng lắm, mà uy quyền của hắn càng to-tác, chẳng một điều ác gì từ chẳng làm. Hơn ba trăm triều sĩ vì hắn bị hạ ngục.

Bấy giờ có một vị đại thần, tên Lưu Kiến 劉 建 dâng sớ khuyên gián vua Vũ Tông và xin tru lục Lưu Cận cùng bè đảng của hắn. Vua Vũ Tông không nghe theo, lại không cho Lưu Cận ra khỏi cung sợ gặp vị đại thần kia sanh chuyện. Lưu Kiến thấy tình hình như thế dâng sớ từ chức. Lưu Cận bèn thừa cơ kiểu chiếu lột hết quan tước của Lưu Kiến,

71