Trang:Nhung tran do mau hoi nguoi Phap moi sang ta den ngay nay 5.pdf/7

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
71
nhưng tran do mau hoi ngươi Phap sang ta den ngay nay

Thanh-giõng và toán Nghĩa-binh đều trở nên những đội quân mạnh-mẽ và có kỷ-luật, hơn hẳn quân lính của các tỉnh khác!

Thấy vậy, Võ-trọng-bình cũng lấy làm mừng.

Cuối năm Nhâm-ngọ. nghe tin Henri-Rivière-yêu cầu bốn khoản, Triều-đình đều không cho. Võ trọng-bình đoán rằng thế nào quân Phú-lãng-xa cũng đánh tỉnh thành Nam-định. Vì trong các tỉnh Bắc-kỳ, ngoài Hà-nội ra Nam-định là nơi trọng-yếu hơn cả. Hà-nội đã phá rồi, lẽ tất-nhiên họ phải tính đến Nam-định.

Chững như viên quan « đặc nhà nho » đã có đọc qua Tam-quốc-chí, muốn bắt chước cái kiểu Tôn-hiệu nước Ngô giàng sích sắt ở sông Trường-giang để ngăn quân Tấu, cho nên ngài mới định dùng « Xích gỗ » để chặn chiến thuyền của quân Phú-lãng-xa.

Tháng 12 năm ấy, Võ-trọng-bình hạ lệnh cho các quan Phủ, Huyện phải bắt dân-phu chặt nhiều cây gạo to lớn, đóng bè hoặc khiêng lên nộp tại tỉnh, rồi Võ-trọng-bình sai thợ đem những cây ấy cưa làm từng đoạn dài độ một trượng, lăn cả xuống xông Vị-hoàng, dùng mây và song đánh néo khúc nọ với khúc kia, kết thành một cái bè dài, giăng suốt bờ sông bên kia, sang bờ sông bên nọ.

Trong một khúc sông ngay chỗ bến Ngự, Võ-trọng-bình định làm mười chiếc bè như thế.

Thợ thuyền và dân phu hùy-hục từ tháng chạp năm trước, mãi đến tháng hai năm sau mới song.

Võ-trọng-bình tin rằng thuyền quân Phú-lãng-sa dù có tài-giỏi bực nào, cũng không thể vượt qua mấy hàng bè đó, tỉnh thành Nam-định vững-trãi không ngại gì!