Ê-xê-chi-ên/27
Lời than-vãn về sự thành Ty-rơ đổ-nát
271 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy làm một bài ca thương về thành Ty-rơ. 3 Hãy nói cùng thành Ty-rơ rằng: Hỡi mầy là thành ở nơi cửa biển, buôn-bán với các dân của nhiều cù-lao, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi Ty-rơ, mầy có nói: Ta là sự tốt-đẹp trọn-vẹn. 4 Bờ-cõi mầy ở trong lòng biển; những kẻ xây-dựng mầy đã làm cho mầy nên một thành tốt-đẹp trọn-vẹn. 5 Họ đã ghép ván của mầy bằng cây tùng của Sê-nia; lấy cây bách của Li-ban đặng làm cột buồm cho mầy; 6 làm chèo của mầy bằng cây dẽ của Ba-san; lấy cây hoàng-dương của đảo Kít-tim làm ván lợp, và cẩn bằng ngà voi. 7 Vải gai mịn có thêu của Ê-díp-tô dùng làm buồm, để làm cờ-xí cho mầy; vải sắc tía sắc xanh của các cù-lao Ê-li-sa dùng làm màn-cháng. 8 Dân-cư Si-đôn và A-vát là bạn chèo của mầy; hỡi Ty-rơ, những người khôn-ngoan trong mầy làm kẻ cầm lái của mầy. 9 Các trưởng-lão ở Ghê-banh và người thông-thái xứ ấy, thì mầy dùng để tu-bổ chỗ hư-hỏng của tàu mầy. Hết thảy những tàu biển cùng thủy-thủ nó đều ở trong mầy, đặng đổi lấy hàng-hóa của mầy. 10 Người Phe-rơ-sơ, người Lút, người Phút, làm lính-chiến trong đạo-binh mầy. Chúng nó treo thuẫn và mão trụ trong mầy, và làm nên sự đẹp-đẽ của mầy. 11 Những người A-vát cùng quân-lính riêng của mầy đầy vách-thành mầy, những người mạnh-mẽ thì ở trên các tháp; chúng nó treo thuẫn chung-quanh vách-thành mầy, và làm sự đẹp-đẽ trọn-vẹn của mầy.
12 Những dân ở thành Ta-rê-si buôn-bán với mầy đủ mọi thứ của-cải, lấy bạc, sắt, thiếc, chì mà đổi đồ hàng-hóa của mầy. 13 Các dân ở Gia-van, ở Tu-banh và ở Mê-siếc buôn-bán với mầy, đổi lấy hàng-hóa mầy thì cho mầy những tôi-mọi và đồ bằng đồng. 14 Những người của nhà Tô-ga-ma đem ngựa, ngựa chiến, la, mà đổi lấy đồ hàng của mầy. 15 Những người Đê-đan là bạn hàng mầy; sự buôn-bán của nhiều cù-lao ở trong tay mầy, đem cho mầy những ngà voi, gỗ mun, mà đổi lấy hàng-hóa. 16 Vì tay mầy chế-tạo rất nhiều, nên Sy-ri buôn-bán với mầy, và lấy bích-ngọc, vải điều, đồ thêu, vải gai mịn, san-hô, hồng-ngọc mà đổi hàng của mầy. 17 Giu-đa và đất Y-sơ-ra-ên cũng buôn-bán với mầy, thì đem cho mầy những lúa mì ở Min-nít, bánh ngọt, mật-ong, dầu, và nhũ-hương. 18 Bởi tay mầy chế ra nhiều đồ, của-cải đầy-dẫy, nên Đa-mách lấy rượu nho ở Hên-bôn và lông chiên trắng của nó mà đổi-chác cùng mầy.
19 Vê-đan và Gia-van đem chỉ đổi lấy hàng-hóa mầy; trong hàng-hóa đó có sắt sáng, nhục-quế, và xương-bồ. 20 Những người ở Đê-đan buôn với mầy bằng thứ vải hoa để phủ trên ngựa. 21 Người A-rạp và mọi quan-trưởng ở Kê-đa buôn-bán với mầy, và đem đến cho mầy những chiên con, chiên đực, và dê đực. 22 Những con buôn ở Sê-ba và Ra-a-ma buôn-bán với mầy, lấy mọi thứ hương tốt nhứt, mọi thứ đá quí và vàng mà đổi lấy hàng-hóa mầy. 23 Ha-ran, Can-nê, và Ê-đen, những con buôn ở Sê-ba, A-si-ri và Kin-mát đều là bạn hàng của mầy; 24 chúng nó buôn-bán với mầy những hàng trọng-thể: áo màu tía và thêu, vải quí-báu xếp trong hòm, dây bện, ván bằng gỗ hương-bách. 25 Các thuyền Ta-rê-si vì sự buôn mầy mà chở-chạy, và mầy được đầy-dẫy cùng được vinh-hiển cả-thể trong lòng biển.
26 Nhưng mà những tay chèo của mầy đã dẫn mầy trên nước lớn, và gió đông đã đập nát mầy trong lòng biển. 27 Đến ngày hủy-phá của mầy, thì của-cải, hàng-hóa, việc buôn-bán của mầy, thủy-thủ và kẻ coi hoa-tiêu của mầy, những kẻ tu-bổ chỗ hư-hỏng của tàu-bè mầy, những kẻ buôn-bán hàng-hóa với mầy, hết thảy lính-chiến của mầy ở trong mầy, cả đoàn dân đông đầy giữa mầy, đều sẽ ngã xuống trong lòng biển.
28 Bởi tiếng kêu của những kẻ coi hoa-tiêu, các xóm chung-quanh mầy đều run-rẩy; 29 hết thảy những kẻ cầm chèo, hết thảy những thủy-thủ, hết thảy những kẻ coi hoa-tiêu ngoài biển đều xuống khỏi tàu mình và đứng vững trên đất. 30 Chùng nó sẽ làm vang tiếng than-khóc mầy, và trổi tiếng kêu-la cay-đắng vì mầy; chúng nó ném bụi trên đầu mình, và lăn-lóc trong tro. 31 Chúng nó sẽ cạo đầu vì cớ mầy, và thắt lưng bằng bao-gai, trong lòng đau-đớn, vì mầy khóc-lóc cay-đắng. 32 Nhơn lòng chúng nó đau-thương, thì làm một bài ca thương về mầy, và than rằng: Ai sánh với thành Ty-rơ, là thành bây giờ đã vắng-lặng giữa biển? 33 Thuở hàng-hóa mầy ra khỏi các biển, mầy làm cho no-đủ nhiều dân. Bởi sự giàu-có và sự buôn-bán của mầy thạnh-vượng lên, thì làm giàu cho các vua trên đất. 34 Bây giờ, kìa mầy đã tan-nát vì các biển, chìm dưới nước sâu; sự buôn-bán và dân-chúng của mầy đều cùng mầy chìm-đắm. 35 Hết thảy những dân ở các cù-lao đều vì cớ mầy mà sững-sờ, các vua chúng nó đều khiếp-sợ, sắc mặt lo-buồn. 36 Những con buôn lập nghiệp trong các dân xỉ-báng mầy. Mầy đã trở nên cớ kinh-khiếp, đời đời mầy sẽ không còn nữa!