Ga-la-ti/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Ga-la-ti/Chương 4)
Ga-la-ti của Phaolô thành Tarsus, do Phan Khôi dịch
Đoạn 4

Loài người ở dưới luật-pháp và ở dưới ân-điển

41 Vả, tôi nói rằng người kế-tự dầu là chủ của mọi vật, mà đương còn thơ-ấu, thì chẳng khác chi kẻ tôi-mọi; 2 phải ở dưới quyền kẻ bảo-hộ và kẻ coi-giữ, cho đến kỳ người cha đã định. 3 Chúng ta cũng như vậy, khi còn thơ-ấu, phải phục dưới các lề-thói của thế-gian. 4 Nhưng khi kỳ-hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật-pháp, 5 để chuộc những kẻ ở dưới luật-pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài. 6 Lại vì anh em là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh-Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha! 7 Dường ấy, ngươi không phải là tôi-mọi nữa, bèn là con; và nếu ngươi là con, thì cũng là kẻ kế-tự bởi ơn của Đức Chúa Trời.

8 Xưa kia, anh em chẳng biết Đức Chúa Trời chi hết, thì làm tôi các thần vốn không phải là thần. 9 Nhưng hiện nay anh em biết Đức Chúa Trời, lại được Đức Chúa Trời biết đến nữa, sao còn trở hướng về lề-thói hèn-yếu nghèo-nàn đó mà suy-phục nữa ư? 10 Anh em hãy còn giữ ngày, tháng, mùa, năm ư! 11 Tôi lo cho anh em, e tôi đã làm việc luống-công giữa anh em.

Sự đổi ý của người Ga-la-ti

12 Hỡi anh em, tôi xin anh em hãy giống như tôi; vì tôi cũng như anh em. Anh em không làm hại gì cho tôi. 13 Anh em biết rằng ấy là đương lúc xác-thịt yếu-đuối mà tôi truyền Tin-lành cho anh em lần thứ nhứt, 14 vì xác-thịt tôi yếu-đuối sanh ra sự rèn-thử cho anh em mặc dầu, anh em cũng chẳng khinh tôi, chẳng chối tôi, mà lại tiếp-rước tôi như một vị thiên-sứ của Đức Chúa Trời, thật như chính mình Đức Chúa Jêsus-Christ. 15 Vậy thì sự vui-mừng của anh em đã trở nên thể nào? Vì tôi làm chứng cho anh em rằng, lúc bấy giờ, nếu có thể được thì anh em cũng móc con mắt mà cho tôi. 16 Tôi lấy lẽ thật bảo anh em, lại trở nên thù-nghịch của anh em sao? 17 Những người đó vì anh em mà sốt-sắng, thì không phải là ý tốt; nhưng họ muốn anh em lìa-bỏ chúng tôi, hầu cho anh em sốt-sắng vì họ. 18 Có lòng sốt-sắng vì đều thiện thì tốt lắm, lúc nào cũng thế, không những khi tôi có mặt giữa anh em. 19 Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau-đớn của sự sanh-nở, cho đến chừng nào Đấng Christ thành hình trong các con, 20 ta muốn ở cùng các con và thay-đổi cách nói; vì về việc các con, ta rất là bối-rối khó xử.

A-ga và Sa-ra, nghĩa bóng về hai sự giao-ước

21 Hãy nói cho tôi, anh em là kẻ ưa phục dưới luật-pháp, há không nghe luật-pháp sao? 22 Vì có chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi-mọi, một là con của người nữ tự-chủ. 23 Nhưng con của người nữ tôi-mọi sanh ra theo xác-thịt, con của người nữ tự-chủ sanh ra theo lời hứa. 24 Cả đều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao-ước, một là lời giao-ước tại núi Si-na-i, sanh con ra để làm tôi-mọi, ấy là nàng A-ga 25 Vả, A-ga, ấy là núi Si-na-i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con-cái mình đều làm tôi-mọi. 26 Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự-do, và ấy là mẹ chúng ta. 27 Vì có lời chép:

Hỡi đờn-bà son, ngươi là kẻ chẳng sanh-nở chi hết, hãy vui-mừng;
Ngươi là kẻ chẳng từng chịu đau-đớn sanh-đẻ, hãy nức lòng mừng-rỡ và bựt tiếng reo-cười,
Vì con-cái của vợ bị để sẽ đông hơn con-cái của người nữ có chồng.[1]

28 Hỡi anh em, về phần chúng ta, chúng ta cũng như Y-sác, là con của lời hứa. 29 Nhưng, như bấy giờ, kẻ sanh ra theo xác-thịt bắt-bớ kẻ sanh ra theo Thánh-Linh, thì hiện nay cũng còn là thể ấy. 30 Song Kinh-thánh, có nói gì? Hãy đuổi người nữ tôi-mọi và con trai nó; vì con trai của người nữ tôi-mọi sẽ không được kế-tự với con trai của người nữ tự-chủ.[2] 31 Ấy vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng phải là con-cái của người nữ tôi-mọi, bèn là con-cái của người nữ tự-chủ.

  1. Ê-sai 54 : 1.
  2. Sáng-thế ký 21 : 10, 12.