Bước tới nội dung

Giếng thơi

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Giếng thơi
của Hồ Xuân Hương

Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông,
Giếng tốt thanh thơi,[1] giếng lạ lùng.
Cầu trắng phau phau đôi ván ghép,
Nuớc trong leo lẻo một dòng thông.
Cỏ gà lún phún leo quanh mép,
Cá diếc le te lách giữa dòng.
Giếng ấy thanh tân ai cũng biết,
Đố ai dám thả nạ dòng dòng.[2]

Chú giải

[sửa]

Chú giải của Nguyễn Bỉnh Khôi, in trong sách nguồn:

  1. "Giếng thơi" (có nơi gọi là: "Giếng khơi"): Giếng sâu.
    "Thanh thơi": trong và sâu
  2. "Thả nạ dòng dòng": Tục ngữ có câu: Dòng dòng theo nạ. "Nạ" (từ cổ) nghĩa là mẹ. Cái giếng trong và sâu kia, ai dám vào đấy thả một đàn "dòng dòng theo nạ"? Bài thơ này ví người con gái thanh tân, tươi tốt, ai cũng biết cả đấy. Song ai đã dám cầu hôn cô ta làm vợ để cô sẽ trở thành người mẹ quấn quýt với những đứa con vì cô làm ra vẻ cao giá quá.

Tài liệu nguồn

[sửa]

Thơ Hồ Xuân Huơng. NXB Văn học. Hà Nội. 1993. (Lữ Huy Nguyên tuyển chọn và giới thiệu)