I Tê-sa-lô-ni-ca/3
Sự sai Ti-mô-thê đi; lòng vui-mừng và ao-ước của Phao-lô
31 Vì không thể chờ-đợi được nữa, nên chúng tôi thà đành ở lại một mình tại A-thên, 2 và sai Ti-mô-thê, là anh em chúng tôi, tôi-tớ của Đức Chúa Trời, kẻ giúp việc đạo Tin-lành của Đấng Christ, đến cùng anh em, để khiến anh em được vững-vàng và giục lòng anh em trong đức-tin, 3 hầu cho không một người nào trong anh em bị rúng-động bởi những sự khốn-khó dường ấy; vì anh em tự biết rằng ấy đó là đều đã định trước cho chúng ta. 4 Lại khi ở cùng anh em, chúng tôi đã nói trước rằng sẽ có sự khốn-khó phải chịu, đều đó xảy đến rồi, và anh em đã biết rõ. 5 Vậy, không thể đợi lâu hơn nữa, nên tôi đã sai Ti-mô-thê đi, để cho biết đức-tin anh em ra làm sao, e rằng kẻ cám-dỗ đã cám-dỗ anh em, mà công-phu của chúng tôi trở nên vô-ích chăng. 6 Nhưng Ti-mô-thê ở nơi anh em mới trở về đây, có thuật cho chúng tôi tin tốt về đức-tin cùng lòng yêu-thương của anh em. Người lại nói rằng anh em thường tưởng-nhớ chúng tôi, và ao-ước gặp chúng tôi, cũng như chính chúng tôi ước-ao gặp anh em vậy.
7 Hỡi anh em, như vậy thì ở giữa mọi sự gian-nan khốn-khó của chúng tôi, anh em đã lấy đức-tin mình mà làm một cớ yên-ủi cho chúng tôi đó. 8 Vì hiện nay chúng tôi sống, là tại anh em đứng vững trong Chúa. 9 Chúng tôi làm thể nào đặng đủ tạ ơn Đức Chúa Trời về anh em, vì chúng tôi bởi cớ anh em được đầy lòng vui-vẻ ở trước mặt Đức Chúa Trời chúng tôi? 10 Đêm ngày chúng tôi cố sức nài-xin Ngài cho phép chúng tôi lại gặp anh em, và gia-thêm cho đức-tin anh em đều chi còn kém.
11 Nguyền xin chính Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và Đức Chúa Jêsus, Chúa chúng ta, dẫn chúng tôi đến cùng anh em! 12 Lại nguyền xin Chúa làm cho anh em thêm và đầy lòng yêu-thương đối với nhau cùng đối với mọi người, cũng như lòng yêu-thương của chúng tôi đối với anh em vậy, 13 hầu cho lòng anh em được vững-vàng, và thánh-sạch không trách được trước mặt Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta, khi Đức Chúa Jêsus chúng ta sẽ đến với hết thảy thánh-đồ Ngài!