Khải huyền/19

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Khải huyền của Thánh sử Gioan, do Phan Khôi dịch
Đoạn 19

Bài ca khen-ngợi vì hủy-phá thành Ba-by-lôn

191 Sự đó đoạn, tôi nghe ở trên trời như có tiếng lớn của lũ đông lắm rằng:

A-lê-lu-gia![1] Sự cứu-chuộc, vinh-hiển, quyền-phép đều thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta. 2 Vì những sự phán-xét của Ngài đều chơn-thật và công-bình: Ngài đã đoán-phạt đại dâm-phụ nó lấy đều dâm-loạn làm hư-hỏng thế-gian, và Ngài đã báo thù huyết của các tôi-tớ Ngài đã bị tay con dâm-phụ đó làm đổ ra.

3 Chúng lại nói một lần thứ hai rằng: A-lê-lu-gia! Luồng khói nó bay lên đời đời.

4 Hai mươi bốn trưởng-lão cùng bốn con sanh-vật bèn mọp xuống thờ-lạy Đức Chúa Trời, là Đấng ngồi trên ngôi, mà rằng: A-men, A-lê-lu-gia! 5 Lại có tiếng từ ngôi đến rằng:

Hết thảy các ngươi là tôi-tớ Đức Chúa Trời chúng ta, vẫn kính-sợ Ngài, nhỏ hay lớn, đều hãy ngợi-khen Ngài!

Lễ cưới Chiên Con

6 Đoạn, tôi lại nghe có tiếng như một đám đông vô-số người, khác nào tiếng nước lớn hoặc như tiếng sấm dữ, mà rằng:

A-lê-lu-gia! Vì Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta, là Đấng Toàn-năng, đã cầm quyền cai-trị. 7 Chúng ta hãy hớn-hở vui-mừng, tôn-vinh Ngài; vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa-soạn, 8 đã cho người được mặc áo sáng-láng tinh-sạch bằng vải gai mịn (vải gai mịn tức là công-việc công-bình của các thánh-đồ).

9 Thiên-sứ phán cùng tôi rằng: Hãy chép: Phước thay cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con! Người lại tiếp rằng: Đó là những lời chơn-thật của Đức Chúa Trời. 10 Tôi bèn gieo mình xuống dưới chơn người đặng thờ-lạy; song người phán rằng: Hãy giữ lấy, đừng làm vậy; ta là bạn tôi-tớ với ngươi và với anh em ngươi là người cùng giữ lời chứng của Đức Chúa Jêsus. Ngươi hãy thờ-lạy Đức Chúa Trời. Vì sự làm chứng cho Đức Chúa Jêsus là đại-ý của lời tiên-tri.

Đấng trung-tín và chơn-thật

11 Bấy giờ tôi thấy trời mở ra, và có một con ngựa bạch hiện ra: Đấng cỡi ngựa ấy gọi là Đấng trung-tín và chơn-thật; Ngài lấy lẽ công-bình mà xét-đoán và chiến-đấu. 12 Mắt Ngài như ngọn lửa; trên đầu có nhiều mão triều-thiên, lại có đề một danh, ngoài Ngài ra không ai biết được. 13 Ngài mặc áo nhúng trong huyết, danh Ngài xưng là Lời Đức Chúa Trời. 14 Các đạo binh trên trời đều mặc vải gai mịn, trắng và sạch, cỡi ngựa bạch theo Ngài. 15 Có một lưỡi gương bén ở miệng Ngài ra, Ngài sẽ lấy nó mà đánh các dân, và cai-trị họ bằng một cây gậy sắt. Ngài giày-đạp thùng rượu cơn thạnh-nộ của Đức Chúa Trời toàn-năng. 16 Trên áo tơi và trên đùi Ngài, có đề một danh là: Vua của các vua và Chúa của các chúa.

Sự thắng con thú và tiên-tri giả

17 Tôi thấy một vị thiên-sứ đứng trong mặt trời. Người cất tiếng lớn kêu các chim-chóc bay giữa không của trời, mà rằng: Hãy đến, bay hãy nhóm-hiệp lại để dự tiệc lớn của Đức Chúa Trời, 18 hãy đến ăn thịt các vua, thịt các tướng, thịt các dõng-sĩ, thịt ngựa cùng kẻ cỡi ngựa, và thịt của mọi người, tự-chủ và tôi-mọi, nhỏ và lớn.

19 Tôi lại thấy con thú và các vua thế-gian cùng những quân-đội mình nhóm lại đặng tranh-chiến với Đấng cỡi ngựa, và với đạo binh của Ngài. 20 Nhưng con thú bị bắt và tiên-tri giả là kẻ đã làm phép lạ trước mặt con thú, nhờ đó lừa-dối những người đã nhận dấu-hiệu con thú cùng thờ-lạy hình-tượng nó, cũng bị bắt với nó nữa; cả hai đều đương sống bị quăng xuống hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng. 21 Những kẻ khác đều bị giết bởi lưỡi gươm ra từ miệng Đấng cỡi ngựa, và hết thảy chim-chóc đều được ăn thịt chúng nó no-nê.

  1. A-lê-lu-gia là tiếng Hê-bơ-rơ, nghĩa là ngợi-khen Đức Giê-hô-va.