Bước tới nội dung

Ma-thi-ơ/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Ma-thi-ơ của Thánh sử Mátthêu, do Phan Khôi dịch
Đoạn 11

111 Vả, Đức Chúa Jêsus đã dạy các đều đó cho mười hai môn-đồ rồi, bèn lìa khỏi chỗ nầy đặng đi giảng-dạy trong các thành xứ đó.

Sự hỏi thăm của Giăng Báp-tít

2 Khi Giăng ở trong ngục nghe nói về các công-việc của Đấng Christ, thì sai môn-đồ mình đến thưa cùng Ngài rằng: 3 Thầy có phải là Đấng phải đến, hay là chúng tôi còn phải đợi đấng khác chăng? 4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy về, thuật lại cùng Giăng những đều các ngươi nghe và thấy: 5 kẻ mù được thấy, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết được sống lại, kẻ khó-khăn được nghe giảng tin lành. 6 Phước cho ai chẳng vấp-phạm vì cớ ta!

7 Khi họ ra về, Đức Chúa Jêsus mới phán về việc Giăng cho đoàn dân nghe, rằng: Các ngươi đã đi xem chi trong đồng vắng? Có phải xem cây sậy bị gió rung chăng? 8 Các ngươi đi xem cái chi nữa? Có phải xem người mặc áo tốt-đẹp chăng? Kìa, những người mặc áo tốt-đẹp thì ở trong đền vua. 9 Nhưng các ngươi lại đi xem cái chi nữa? Có phải là xem đấng tiên-tri chăng? Phải, ta nói cùng các ngươi, cũng hơn đấng tiên-tri nữa. 10 Ấy vì người đó mà có chép rằng:

Nầy, ta sai sứ ta đến trước mặt con,
Đặng dọn đường sẵn cho con đi.[1]

11 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong những người bởi đờn-bà sanh ra, không có ai được tôn-trọng hơn Giăng Báp-tít, nhưng mà kẻ rất nhỏ-hèn trong nước thiên-đàng còn được tôn-trọng hơn người. 12 Song, từ ngày Giăng Báp-tít đến nay, nước thiên-đàng bị hãm-ép, và là kẻ hãm-ép đó choán lấy. 13 Vì hết thảy các đấng tiên-tri và sách luật đã nói trước cho đến đời Giăng. 14 Nếu các ngươi muốn hiểu biết, thì ấy là Ê-li, là đấng phải đến. 15 Ai có tai mà nghe, hãy nghe.

16 Ta sẽ sánh dòng-dõi nầy với ai? Dòng-dõi nầy giống như con trẻ ngồi giữa chợ, kêu-la cùng bạn mình, 17 mà rằng: Ta đã thổi sáo, mà bay không nhảy múa; ta đã than-vãn, mà bay không khóc. 18 Vì Giăng đã đến, không ăn, không uống, người ta nói rằng: Giăng bị quỉ ám. 19 Con người đến, hay ăn hay uống, thì họ nói rằng: Kìa, là người ham ăn mê uống, bạn-bè với người thâu thuế cùng kẻ xấu nết. Song le, sự khôn-ngoan được xưng là phải, bởi những việc làm của sự ấy.

Chúa quở-trách dân các thành cứng lòng

20 Vì dân các thành mà Đức Chúa Jêsus đã làm rất nhiều phép lạ rồi, không ăn-năn, nên Ngài quở-trách rằng: 21 Khốn nạn cho mầy, thành Cô-ra-xin! Khốn nạn cho mầy, thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa bay, đem làm trong thành Ty-rơ và Si-đôn, thì hai thành đó thật đã mặc áo gai, đội tro, ăn-năn từ lâu rồi. 22 Vậy nên ta bảo bay, đến ngày phán-xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn sẽ chịu đoán-phạt nhẹ hơn bay. 23 Còn mầy, Ca-bê-na-um, là thành đã được cao tới trời, sẽ hạ xuống tới âm-phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa mầy, đem làm trong thành Sô-đôm, thì thành ấy còn lại đến ngày nay. 24 Vậy nên ta rao-bảo rằng, đến ngày phán-xét, xứ Sô-đôm sẽ chịu đoán-phạt nhẹ hơn mầy.

Đạo Tin-lành tỏ ra cho con trẻ

25 Lúc đó, Đức Chúa Jêsus nói rằng: Hỡi Cha! là Chúa của trời đất, tôi khen-ngợi Cha, vì Cha đã giấu những đều nầy với kẻ khôn-ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay. 26 Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy đều đó là tốt-lành. 27 Mọi việc Cha ta đã giao cho ta; ngoài Cha không có ai biết Con; ngoài Con và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không ai biết Cha.

28 Hỡi những kẻ mệt-mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên-nghỉ. 29 Ta có lòng nhu-mì, khiêm-nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh-hồn các ngươi sẽ được yên-nghỉ. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ-nhàng.

  1. Ma-la-chi 3: 1.