Bước tới nội dung

Ru-tơ/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Ru-tơ/Chương 4)
Ru-tơ của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 4

Bô-ô cưới Ru-tơ làm vợ. — Ô-bết, là ông tổ của Đa-vít, ra đời

41 Bô-ô đi đến cửa thành và ngồi đó. Bấy giờ, người có quyền chuộc sản-nghiệp, mà Bô-ô đã nói đến, vừa đi qua; Bô-ô bèn nói rằng: Hỡi anh, hãy lại gần và ngồi đây. Người ấy bèn lại gần và ngồi. 2 Bô-ô bèn chọn mười người trong các trưởng-lão của thành, mà rằng: Các ông hãy ngồi đây. Các trưởng-lão bèn ngồi. 3 Đoạn, Bô-ô nói cùng người có quyền chuộc sản-nghiệp rằng: Na-ô-mi ở Mô-áp trở về, rao bán miếng đất của Ê-li-mê-léc, anh chúng ta. 4 Tôi muốn báo-cáo cho anh hay và nói rằng: Tại trước mặt những người ngồi đây và trước mặt các trưởng-lão của dân-sự tôi, xin hãy mua sản-nghiệp đó đi. Nếu anh muốn chuộc sản-nghiệp đó lại, thì hãy làm đi; bằng không, thì hãy tỏ ra cho tôi biết. Vì trước anh chẳng ai có quyền chuộc lại, và sau anh, quyền nầy trở về tôi. Người đáp: Tôi sẽ chuộc. 5 Bô-ô lại nói: Khi mua ruộng bởi tay Na-ô-mi, anh cũng phải mua luôn bởi Ru-tơ, người Mô-áp, vợ của kẻ chết, để nối danh của kẻ chết cho sản-nghiệp người. 6 Người có quyền chuộc lại đáp rằng: Nếu vậy, tôi không chuộc lại được, e phải hủy-hoại sản-nghiệp của mình; xin hãy lấy về cho anh quyền chuộc lại của tôi, vì tôi không thế chuộc được. 7 Vả, xưa trong Y-sơ-ra-ên khi chuộc lại hay là đổi nhau, muốn làm cho chắc lời giao-kết, thì người nầy phải cổi giày mình mà trao cho người kia. Nơi Y-sơ-ra-ên, ấy là cách ưng chịu một tờ giao-ước. 8 Vậy, người có quyền chuộc lại nói cùng Bô-ô rằng: Anh hãy chuộc sản-nghiệp đó. Rồi người cổi giày mình ra.

9 Bấy giờ, Bô-ô nói cùng các trưởng-lão và cả dân-sự rằng: Ngày nay, các ông chứng-kiến rằng tôi mua nơi tay Na-ô-mi mọi tài-sản thuộc về Ê-li-mê-léc, về Ki-li-ôn, và về Mạc-lôn, 10 và cũng lấy Ru-tơ, người Mô-áp, vợ của Mạc-lôn, làm vợ tôi, đặng nối danh kẻ chết cho sản-nghiệp người; hầu cho danh kẻ chết không mất khỏi giữa anh em mình và khỏi dân-sự của thành người; ngày nay các ông làm chứng về đều đó. 11 Cả dân-sự hiện ở nơi cửa, và các trưởng-lão, đều đáp rằng: Chúng tôi làm chứng đều đó. Nguyện Đức Giê-hô-va làm cho người nữ vào nhà ngươi giống như Ra-chên và Lê-a, là hai người đã dựng nên nhà Y-sơ-ra-ên! Hãy trở nên cường-thạnh nơi Ép-ra-ta và làm cho nổi danh ngươi trong Bết-lê-hem! 12 Nguyện con-cháu ngươi mà Đức Giê-hô-va sẽ ban cho ngươi bởi người gái trẻ nầy, làm cho nhà ngươi giống như nhà của Pha-rết, mà Tha-ma đã sanh cho Giu-đa!

13 Như vậy, Bô-ô lấy Ru-tơ làm vợ, người đi lại cùng nàng; Đức Giê-hô-va làm cho nàng được thọ-thai và sanh một con trai. 14 Các người đờn-bà nói cùng Na-ô-mi rằng: Đáng ngợi-khen Đức Giê-hô-va chẳng từ-chối cho bà một người có quyền chuộc lại; nguyện danh của người trở nên sang-trọng nơi Y-sơ-ra-ên! 15 Nó sẽ an-ủy lòng bà, dưỡng già bà; vì ấy là dâu bà vẫn thương bà, đã sanh nó cho bà; nàng quí cho bà hơn bảy con trai. 16 Na-ô-mi bồng đứa trẻ, để vào lòng mình, và nuôi nó. 17 Những người nữ lân-cận đặt tên cho nó là Ô-bết, mà rằng: Một đứa trai đã sanh cho Na-ô-mi. Ô-bết là cha của Y-sai, ông của Đa-vít.

18 Nầy là dòng-dõi của Pha-rết: Pha-rết sanh Hết-rôn, 19 Hết-rôn sanh Ram; Ram sanh A-mi-na-đáp; 20 A-mi-na-đáp sanh Na-ha-sôn; Na-ha-sôn sanh Sanh-môn; 21 Sanh-môn sanh Bô-ô; Bô-ô sanh Ô-bết; 22 Ô-bết sanh Y-sai, và Y-sai sanh Đa-vít.