Bước tới nội dung

Tít/1

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Tít/Chương 1)
Tít của Phaolô thành Tarsus, do Phan Khôi dịch
Đoạn 1

Lời đạt và chào-thăm

11 Ta, Phao-lô, tôi-tớ của Đức Chúa Trời và sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ, để đưa các người được chọn của Đức Chúa Trời đến đức-tin và sự thông-hiểu lẽ thật, là sự sanh lòng nhơn-đức, 2 trông-cậy sự sống đời đời, — là sự sống mà Đức Chúa Trời không thể nói dối đã hứa từ muôn đời về trước, 3 tới kỳ chỉ-định, Ngài đã bày-tỏ lời của Ngài ra bởi sự giảng-dạy, là sự ta đã chịu giao-phó theo mạng-lịnh Đức Chúa Trời, là Cứu-Chúa chúng ta, — 4 gởi cho Tít, là con thật ta trong đức-tin chung: nguyền xin con được ân-điển và sự bình-an ban cho bởi Đức Chúa Trời, là Cha, và bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, Cứu-Chúa chúng ta!

Cách-thức để chọn các trưởng-lão

5 Ta đã để con ở lại Cơ-rết đặng sắp-đặt mọi việc chưa thu-xếp, và theo như ta đã răn-bảo cho con mà lập những trưởng-lão trong mỗi thành. 6 Mỗi người trong vòng trưởng-lão đó phải cho không chỗ trách được, chỉ chồng của một vợ; con-cái phải tin Chúa, không được bị cáo là buông-tuồng hoặc ngỗ-nghịch. 7 Vì người giám-mục làm kẻ quản-lý nhà Đức Chúa Trời thì phải cho không chỗ trách được. Chẳng nên kiêu-ngạo, giận-dữ, ghiền rượu, hung-tàn, tham lợi; 8 nhưng phải hay tiếp-đãi khách, bạn với người hiền, khôn-ngoan, công-bình, thánh-sạch, tiết-độ, 9 hằng giữ đạo thật y như đã nghe dạy, hầu cho có thể theo đạo lành mà khuyên-dỗ người ta và bác lại kẻ chống-trả.

Nết xấu của người Cơ-rết

10 Vả, có nhiều người, nhứt là trong những người chịu cắt-bì, chẳng chịu vâng-phục, hay nói hư-không và phỉnh-dỗ, đáng phải bịt miệng họ đi. 11 Họ vì mối lợi đáng bỉ mà dạy đều không nên dạy, và phá-đổ cả nhà người ta. 12 Một người trong bọn họ, tức là bậc tiên-tri của họ, có nói rằng: Người Cơ-rết hay nói dối, là thú dữ, ham ăn mà làm biếng. 13 Lời chứng ấy quả thật lắm. Vậy hãy quở nặng họ, hầu cho họ có đức-tin vẹn-lành, 14 chớ nghe truyện huyễn của người Giu-đa, và điều-răn của người ta trái với lẽ thật.

15 Mọi sự là tinh-sạch cho những người tinh-sạch, nhưng, cho những kẻ dơ-dáy và chẳng tin, thì không sự gì là tinh-sạch cả; trái lại, tâm-thần và lương-tâm họ là dơ-dáy nữa. 16 Họ xưng mình biết Đức Chúa Trời, nhưng theo những việc làm thì đều từ-chối Ngài, thật là đáng ghét, trái-nghịch và không thể làm một việc lành nào hết.