Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Khôn cấm lòng người (luống) thắm ưa,
Đưa nhau mãi mãi mặt cùng đưa,
Ngập ngừng miệng thốt châu sa lệ,
Dìu dặt tay cầm nắng xế trưa.
Cay đắng nỗi lòng đây luống chịu,
Hiểm nghèo đường thế đấy tua[1] ngừa.
Kíp chầy lại thấy cùng nhau họp,
Kẻo phụ duyên xưa lỗi hẹn xưa!
Chú thích
- ▲ Tua: Nên