Ê-xê-chi-ên/31
311 Năm thứ mười một, ngày mồng một tháng ba, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và cùng cả đoàn dân người rằng: Sự tôn-đại của ngươi so-sánh cùng ai? 3 Hãy xem A-si-ri: ngày trước nó giống như cây hương-bách của Li-ban, nhánh đẹp-đẽ, bóng diềm-dà, cây cao, và ngọn nó lên đến mây. 4 Các dòng nước nuôi nó, có vực sâu chảy nước chung-quanh chỗ nó trồng mà làm cho nó lớn lên, và tưới các suối mình cho mọi cây-cối ở trong đồng. 5 Vậy nên cây hương-bách ấy cao hơn hết thảy các cây trong đồng; nhánh nó lớn lên, và tược nó nứt thêm ra, là nhờ có nhiều nước làm cho nó nẩy-nở. 6 Mọi giống chim trời làm ổ trong những nhánh nó; mọi giống thú đồng đẻ con dưới những tược nó, và hết thảy các dân-tộc lớn đều ở dưới bóng nó. 7 Nó là xinh-tốt bởi thân nó cao, bởi tược nó dài; vì rễ nó đâm trong chỗ nhiều nước. 8 Chẳng có cây hương-bách nào trong vườn Đức Chúa Trời che-khuất nó được; cây tùng không bằng cái nhánh nó, cây bàng không bằng cái tược nó. Chẳng có cây nào của vườn Đức Chúa Trời xinh-tốt bằng nó cả. 9 Ta đã làm cho nó xinh-tốt bởi muôn-vàn nhánh nó, và hết thảy những cây của Ê-đen, là những cây trong vườn Đức Chúa Trời đều ganh-gỗ nó.
10 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì ngươi cao-lớn, và nó đã vượt ngọn nó đến tận mây, và lòng nó đã kiêu-ngạo vì mình cao lớn; 11 nên ta sẽ phó nó trong tay một đấng mạnh của các nước, người chắc sẽ xử với nó; ta đã đuổi nó ra vì những tội-ác nó. 12 Một dân hung-bạo trong hết thảy các dân ngoại đã chặt nó và bỏ lại. Những nhánh nó rớt xuống trên các núi và trong mọi nơi trũng; những tược nó bị gãy nơi bờ khe, và mọi dân trên đất tránh xa bóng nó và lìa-bỏ nó. 13 Mọi loài chim trời sẽ đậu trên sự đổ-nát của nó, và mọi loài thú đồng sẽ đến nghỉ trên những tược nó, 14 hầu cho chẳng có cây nào trồng gần nước dám kiêu-ngạo về sự cao mình, hay là vượt ngọn lên đến tận mây, và cho không có những cây nào được các dòng nước tưới rộng cho mà khoe mình cao lớn; vì chúng nó hết thảy bị phó cho sự chết, cho vực sâu của đất, ở giữa con-cái loài người, với những kẻ xuống trong hầm-hố!
15 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mà nó xuống nơi Âm-phủ, ta đã khiến kẻ thương-khóc vì cớ nó, ta lấp vực sâu; ngăn-cấm các sông chảy mạnh, và những dòng nước lớn bị tắt lại. Ta khiến Li-ban buồn-rầu vì cớ nó, và mọi cây ngoài đồng vì nó bị suy-tàn. 16 Ta làm cho các dân-tộc nghe tiếng nó đổ xuống mà rúng-động, khi ta quăng nó xuống đến Âm-phủ, với hết thảy những kẻ xuống trong hầm-hố! Bấy giờ mọi cây của Ê-đen, những cây rất xinh, những cây rất tốt của Li-ban, hết thảy những cây ngày trước được nhiều nước tưới, đều được yên-ủi trong nơi vực sâu của đất. 17 Chúng nó cũng đã xuống với nó trong nơi Âm-phủ, kề những kẻ đã bị gươm giết, những kẻ ngày trước vốn là cánh tay của nó và ở dưới bóng nó giữa các dân.
18 Trong những cây của vườn Ê-đen, thì ngươi là giống ai về sự vinh-hiển tôn-trọng? Ngươi cũng sẽ bị xô xuống cùng với các cây của Ê-đen trong nơi vực sâu của đất; ngươi sẽ nằm chính giữa những kẻ không chịu cắt-bì, với những kẻ đã bị gươm giết. Pha-ra-ôn và hết thảy dân chúng người sẽ như vậy, Chúa Giê-hô-va phán.