Bước tới nội dung

Các Quan Xét/18

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Các Quan Xét của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 18

Chi-phái Đan cướp lấy hình-tượng của nhà Mi-ca, và xâm-chiếm thành La-ít

181 Đương lúc đó, chẳng có vua nơi Y-sơ-ra-ên; chính hồi ấy, chi-phái Đan đi tìm một địa-phận đặng lập nghiệp; vì từ trước đến giờ, trong các chi-phái Y-sơ-ra-ên, chi-phái nầy chưa nhận được sản-nghiệp nào hết. 2 Vậy, người Đan chọn trong chi-phái mình năm người mạnh-dạn, sai từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn đi khắp nơi do-thám xứ, và dặn họ rằng: Hãy đi do-thám xứ. Chúng sang qua núi Ép-ra-im, đến nhà Mi-ca, và ngủ đêm tại đó. 3 Chúng đương ở gần bên nhà Mi-ca, thì nghe tiếng của gã trẻ tuổi, là người Lê-vi, bèn lại gần mà hỏi rằng: Ai dẫn ngươi đến đây? Ngươi ở đây làm chi, và ở chỗ nầy có gì? 4 Người đáp: Mi-ca có đãi tôi thế nầy, thế nầy, cấp cho tôi lương-tiền, dùng tôi làm thầy tế-lễ cho người. 5 Chúng tiếp: Thế thì, hãy hỏi ý Đức Chúa Trời, để chúng ta biết con đường chúng ta đi đây sẽ có may-mắn chăng. 6 Thầy tế-lễ đáp: Hãy đi bình-an, Đức Giê-hô-va đoái đến con đường của các ngươi đi.

7 Vậy, năm người ấy lên đường, đến La-ít, thấy dân-sự tại đó có thói-tục dân Si-đôn, ở an-ổn, bình-tịnh, và vững-chắc. Trong kẻ quản-hạt xứ đó, chẳng có ai làm cho chúng bị hại chút-đỉnh nào hết; chúng vốn cách xa dân Si-đôn, chẳng có việc chi với ai cả.

8 Kế ấy, năm người trở về cùng các anh em mình tại Xô-rê-a và Ê-ta-ôn, thì anh em hỏi chúng rằng: Các anh đã làm gì? 9 Năm người đáp: Hè! hãy đi lên đánh chúng nó, vì chúng tôi có thấy xứ ấy thật lấy làm tốt nhứt. Uả kìa! anh em ở đó chẳng làm chi sao? Chớ nên biếng-nhác mà đi lên đến chiếm lấy xứ ấy làm sản-nghiệp. 10 Khi anh em vào xứ đó, sẽ đến cùng một dân ở an-ổn. Xứ ấy thật rất rộng, và Đức Chúa Trời đã phó nó vào tay anh em; quả thật một nơi chẳng thiếu vật chi đất sanh-sản. 11 Vậy, sáu trăm người về dòng Đan cầm binh-khí, đi từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn 12 lên đóng trại tại Ki-ri-át-Giê-a-rim, trong đất Giu-đa; nên chỗ đó hãy còn gọi là trại-quân Đan cho đến ngày nay; nó ở phía sau Ki-ri-át-Giê-a-rim. 13 Từ đó chúng đi sang núi Ép-ra-im và đến nhà Mi-ca.

14 Bấy giờ, năm người đã đi do-thám xứ La-ít cất tiếng nói cùng anh em mình rằng: Trong nhà nầy có một cái ê-phót, những thê-ra-phim, và một tượng chạm với chơn bằng gang; anh em có biết chăng? Vậy, bây giờ, hãy xem đều anh em phải làm. 15 Chúng bèn lại gần, vào nhà người Lê-vi trẻ tuổi, tức là vào nhà của Mi-ca, và chào người. 16 Sáu trăm người về dòng Đan cầm binh-khí giữ ở ngoài cửa. 17 Nhưng năm người đã đi do-thám xứ, đi lên, vào nhà, và cướp lấy tượng chạm, chơn bằng gang, ê-phót, và những thê-ra-phim, đương khi thầy tế-lễ đứng tại cửa cùng sáu trăm người cầm binh-khí. 18 Năm người đó vào nhà cướp lấy các vật ấy rồi, thầy tế-lễ bèn hỏi chúng nó rằng: Các ngươi làm chi vậy? 19 Chúng đáp rằng: Hãy nín đi, lấy tay bụm miệng lại, và đến cùng chúng ta, làm cha và thầy tế-lễ cho chúng ta. Ngươi làm thầy tế-lễ cho một nhà, hay làm thầy tế-lễ cho một chi-phái, một họ-hàng trong Y-sơ-ra-ên, đều nào là khá hơn? 20 Thầy tế-lễ mừng lòng, lấy ê-phót, những thê-ra-phim, và tượng chạm, rồi nhập với bọn ấy.

21 Chúng bèn xây lại, lên đường, để cho con trẻ, súc-vật, và đồ hành-lý đi trước.

22 Chúng đã đi xa khỏi nhà Mi-ca rồi, có những kẻ ở gần nhà Mi-ca nhóm lại đuổi theo người Đan. 23 Vì chúng kêu-la sau họ, người Đan xây lại mà nói cùng Mi-ca rằng: Ngươi có đều chi? Vì sao ngươi có nhóm lại những kẻ đó? 24 Mi-ca đáp: Các ngươi đã cướp lấy các thần ta đã làm nên, và luôn thầy tế-lễ, mà đi. Còn chi lại cho ta? Sao các ngươi còn hỏi rằng ta có đều chi? 25 Người Đan đáp cùng Mi-ca rằng: Chớ cho ta nghe tiếng ngươi nữa, e có người nổi giận xông-hãm các ngươi, làm cho ngươi và nhà ngươi đều bị mất sự sống chăng. 26 Bấy giờ người Đan cứ đi đường, còn Mi-ca thấy chúng mạnh hơn mình, bèn trở về nhà mình.

27 Ấy vậy, sau khi đã cướp lấy vật của Mi-ca đã chế ra, và thầy tế-lễ mà người đã có trong nhà mình, thì chúng xông vào dân La-ít, là một dân ở bình-tịnh, vững-chắc, lấy gươm giết dân đó, rồi châm lửa đốt thành đi. 28 Chẳng có ai đến tiếp-cứu dân La-ít, vì thành ở xa Si-đôn, và không giao-thiệp với ai hết; nó ở trong trũng chạy về hướng Bết-Rê-hóp.

Người Đan xây đắp thành lại, và ở tại đó; 29 lấy tên Đan, là tổ-phụ mình, con trai của Y-sơ-ra-ên, mà đặt cho thành; còn trước kia tên thành ấy là La-ít. 30 Đoạn, người Đan dựng tượng chạm, rồi Giô-na-than, con trai Ghẹt-sôn, cháu Môi-se, và hết thảy hậu-tự của người, đều làm thầy tế-lễ trong chi-phái Đan cho đến ngày chúng bị đày khỏi xứ. 31 Chúng giữ tượng chạm của Mi-ca làm nên trọn trong lúc đền Đức Chúa Trời ở tại Si-lô.