Bước tới nội dung

Giô-na/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Giô-na của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 4

Sự không bằng lòng của Giô-na. — Lời quở-trách của Đức Giê-hô-va

41 Bấy giờ Giô-na rất không đẹp lòng, và giận-dữ. 2 Người cầu-nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi cầu-xin Ngài, ấy há chẳng phải là đều tôi đã nói khi tôi còn ở trong xứ tôi sao? Vì đó nên tôi lật-đật trốn qua Ta-rê-si vậy. Bởi tôi biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời nhơn-từ, thương-xót, chậm giận, giàu ơn, và đổi ý không xuống tai-vạ. 3 Hỡi Đức Giê-hô-va, vậy bây giờ, tôi nài-xin Ngài hãy cất lấy sự sống tôi; vì về phần tôi, chết còn hơn sống!

4 Đức Giê-hô-va trả lời cùng người rằng: Ngươi giận có nên không?

5 Bấy giờ Giô-na ra khỏi thành Ni-ni-ve, ngồi phía đông thành ấy. Tại đó, người làm một cái chòi, ngồi dưới bóng chòi ấy mà đợi xem đều sẽ xảy đến cho thành ấy. 6 Vả, Đức Giê-hô-va sắm-sẵn một dây giưa cao lên bên trên Giô-na, đặng phủ bóng trên đầu người, và cứu người khỏi sự khổ-cực. Giô-na rất vui vì cớ dây ấy.

7 Nhưng bữa sau, vừa lúc hừng đông, Đức Chúa Trời sắm một con sâu, sâu chích dây ấy đến nỗi héo. 8 Đoạn, đến khi mặt trời mọc, Đức Chúa Trời sắm gió cháy thổi từ phương đông, và mặt trời giọi xuống trên đầu Giô-na, đến nỗi ngất đi, và cầu chết mà rằng: Về phần tôi, chết còn hơn sống!

9 Đức Chúa Trời bèn phán cùng Giô-na rằng: Ngươi nổi giận vì cớ dây nầy có nên không? Người thưa rằng: Tôi giận cho đến chết cũng phải lắm. 10 Đức Giê-hô-va lại phán: Ngươi đoái-tiếc một dây mà ngươi chưa hề khó-nhọc vì nó, ngươi không làm cho nó mọc, một đêm thấy nó sanh ra và một đêm thấy nó chết. 11 Còn ta, há không đoái-tiếc thành lớn Ni-ni-ve, trong đó có hơn mười hai vạn người không biết phân-biệt tay hữu và tay tả, lại với một số thú-vật rất nhiều hay sao?