Bước tới nội dung

Hê-bơ-rơ/13

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Hê-bơ-rơ của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 13

Các lời khuyên và chào-thăm

131 Hãy hằng có tình yêu-thương anh em. 2 Chớ quên sự tiếp khách; có khi kẻ làm đều đó, đã tiếp-đãi thiên-sứ mà không biết. 3 Hãy nhớ những kẻ mắc vòng xiềng-xích, như mình cùng phải xiềng-xích với họ, lại cũng hãy nhớ những kẻ bị ngược-đãi, vì mình cũng có thân-thể giống như họ.

4 Mọi người phải kính-trọng sự hôn-nhân, chốn quê-phòng chớ có ô-uế, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán-phạt kẻ dâm-dục cùng kẻ phạm tội ngoại-tình.

5 Chớ tham tiền; hãy lấy đều mình có làm đủ rồi, vì chính Đức Chúa Trời có phán rằng: Ta sẽ chẳng lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu.[1] 6 Như vậy, chúng ta được lấy lòng tin chắc mà nói rằng:

Chúa giúp-đỡ tôi, tôi không sợ chi hết.
Người đời làm chi tôi được?[2]

7 Hãy nhớ những người dắc-dẫn mình, đã truyền đạo Đức Chúa Trời cho mình; hãy nghĩ xem sự cuối-cùng đời họ là thể nào, và học-đòi đức-tin họ.

8 Đức Chúa Jêsus-Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay-đổi.

9 Anh em chớ để cho mọi thứ đạo lạ dỗ-dành mình; vì lòng nhờ ân-điển được vững-bền, ấy là tốt, chớ không phải nhờ đồ-ăn, là sự chẳng ích chi cho kẻ làm như vậy. 10 Chúng ta có một cái bàn-thờ, phàm kẻ hầu việc trong đền-tạm không có phép lấy gì tại đó mà ăn. 11 Vả, huyết của con sinh bị thầy tế-lễ thượng-phẩm đem vào nơi thánh để làm lễ chuộc tội, còn thân-thể nó thì đốt đi bên ngoài trại-quân. 12 Ấy vì đó mà chính mình Đức Chúa Jêsus đã chịu khổ tại ngoài cửa thành để lấy huyết mình làm cho dân nên thánh. 13 Vậy nên chúng ta hãy ra ngoài trại-quân, đặng đi tới cùng Ngài, đồng chịu đều sỉ-nhục. 14 Vì dưới đời nầy, chúng ta không có thành còn luôn mãi, nhưng chúng ta tìm thành hầu đến. 15 Vậy, hãy cậy Đức Chúa Jêsus mà hằng dâng tế-lễ bằng lời ngợi-khen cho Đức Chúa Trời, nghĩa là bông-trái của môi-miếng xưng danh Ngài ra. 16 Chớ quên việc lành và lòng bố-thí, vì sự tế-lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời.

17 Hãy vâng lời kẻ dắc-dẫn anh em và chịu phục các người ấy, — bởi các người ấy tỉnh-thức về linh-hồn anh em, dường như phải khai-trình, — hầu cho các người ấy lấy lòng vui-mừng mà làm xong chức-vụ mình, không phàn-nàn chi, vì ấy chẳng ích-lợi gì cho anh em. 18 Hãy cầu-nguyện cho chúng tôi, vì chúng tôi biết mình chắc có lương-tâm tốt, muốn ăn-ở trọn-lành trong mọi sự. 19 Tôi lại nài-xin anh em cầu-nguyện đi, để tôi đến cùng anh em cho sớm hơn.

20 Đức Chúa Trời bình-an, là Đấng bởi huyết giao-ước đời đời mà đem Đấng chăn chiên lớn là Đức Chúa Jêsus chúng ta ra khỏi từ trong kẻ chết, 21 nguyền xin Ngài bởi Đức Chúa Jêsus-Christ khiến anh em nên trọn-vẹn trong mọi sự lành, đặng làm thành ý-muốn Ngài, và làm ra sự đẹp ý Ngài trong chúng ta; sự vinh-hiển đáng về Ngài đời đời vô-cùng! A-men.

22 Hỡi anh em, xin hãy vui lòng nhận lấy những lời khuyên-bảo nầy; ấy tôi đã viết vắn-tắt cho anh em vậy. 23 Hãy biết rằng anh em chúng ta là Ti-mô-thê đã được thả ra; nếu người sớm đến, tôi sẽ cùng người đi thăm anh em.

24 Hãy chào-thăm mọi người dắc-dẫn anh em và hết thảy các thánh-đồ. Các thánh-đồ ở Y-ta-li gởi lời thăm anh em.

25 Nguyền xin ân-điển ở với anh em hết thảy!

  1. Phục-truyền 31: 6; Giô-suê 1: 5.
  2. Thi-thiên 118: 6.