Bước tới nội dung

Hê-bơ-rơ/9

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Hê-bơ-rơ của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 9

Đền-tạm dưới đất với nơi thánh trên trời, chức tế-lễ Lê-vi với chức tế-lễ Đấng Christ

91 Ước trước cũng có những luật về việc thờ-phượng và một nơi thánh dưới đất. 2 Vả, một đền-tạm đã dựng lên: phần thứ nhứt gọi là nơi thánh, có chơn đèn, bàn và bánh bày ra; 3 rồi đến phía trong màn thứ hai, tức là phần gọi là nơi rất thánh, 4 có lư-hương bằng vàng và hòm giao-ước, toàn bọc bằng vàng. Trong hòm có một cái bình bằng vàng đựng đầy ma-na, cây gậy trổ hoa của A-rôn, và hai bảng giao-ước; 5 phía trên có hai chê-ru-bin vinh-hiển, bóng nó che-phủ nơi chuộc-tội. Nhưng đây không phải dịp kể các đều đó cho rõ-ràng.

6 Các vật đã sắp-đặt như vậy, hằng ngày những thầy tế-lễ vào phần thứ nhứt trong đền-tạm, đặng làm trọn việc tế-lễ; 7 nhưng, phần thứ hai, thì mỗi năm một lần chỉ một mình thầy tế-lễ thượng-phẩm vào, chẳng bao giờ mà không đem huyết dâng vì chính mình và vì sự lầm-lỗi dân-chúng. 8 Đức Thánh-Linh lấy đó chỉ ra rằng hễ đền-tạm thứ nhứt đương còn, thì đường vào nơi rất thánh chưa mở. 9 Ấy là một hình-bóng chỉ về đời bây giờ, để tỏ rằng các lễ-vật và hi-sinh dâng đó, không có thể làm cho kẻ thờ-phượng được vẹn-lành về lương-tâm. 10 Đó chẳng qua là mạng-lịnh của xác-thịt, cũng như các lễ ăn, uống, rửa sạch, chỉ lập cho đến kỳ hoán-cải vậy.

11 Nhưng Đấng Christ đã hiện đến, làm thầy tế-lễ thượng-phẩm của những sự tốt-lành sau nầy; Ngài đã vượt qua đền-tạm lớn hơn và trọn-vẹn hơn, không phải tay người dựng ra, nghĩa là không thuộc về đời nầy; 12 Ngài đã vào nơi rất thánh một lần thì đủ hết, không dùng huyết của dê đực và của bò con, nhưng dùng chính huyết mình, mà được sự chuộc tội đời đời. 13 Vì nếu huyết của dê đực bò đực cùng tro bò cái tơ mà người ta rưới trên kẻ ô-uế còn làm sạch được phần xác-thịt họ và nên thánh thay, 14 huống chi huyết của Đấng Christ, là Đấng nhờ Đức Thánh-Linh đời đời, dâng chính mình không tì-tích cho Đức Chúa Trời, thì sẽ làm sạch lương-tâm anh em khỏi công-việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống, là dường nào!

15 Nhơn đó, Ngài là Đấng trung-bảo của giao-ước mới, để khi Ngài chịu chết mà chuộc tội đã phạm dưới giao-ước cũ, thì những kẻ được kêu-gọi nhận-lãnh cơ-nghiệp đời đời đã hứa cho mình. 16 Vì khi có chúc-thơ, thì cần phải đợi đến kẻ trối chết đã. 17 Chúc-thơ chỉ có giá-trị sau lúc chết, vì hễ kẻ trối còn sống thì nó không có quyền gì. 18 Ấy vậy, chính giao-ước trước nào chẳng phải là không dùng máu mà lập. 19 Lúc Môi-se phán mọi điều-răn của luật-pháp cho dân-chúng, có lấy máu của bò con và dê đực, với nước, dây nhung đỏ tía và nhành ngưu-tất rảy trên sách cùng trên cả dân-chúng, 20 mà nói rằng: Nầy là huyết của sự giao-ước mà Đức Chúa Trời đã dạy lập với các ngươi.[1] 21 Đoạn, người cũng lấy huyết ấy rảy đền-tạm cùng mọi đồ thờ. 22 Theo luật-pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha-thứ.

23 Vậy, nếu những tượng chỉ về các vật trên trời đã phải nhờ cách ấy mà được sạch, thì chính các vật trên trời phải nhờ của-lễ càng quí-trọng hơn nữa để được sạch. 24 Vả Đấng Christ chẳng phải vào nơi thánh bởi tay người làm ra, theo kiểu-mẫu nơi thánh thật, bèn là vào chính trong trời, để bây giờ vì chúng ta hiện ra trước mặt Đức Chúa Trời. 25 Ấy chẳng phải là dâng chính mình Ngài nhiều lần, như thầy tế-lễ thượng-phẩm mỗi năm vào trong nơi rất thánh mà dâng huyết không phải là huyết mình; 26 bằng chẳng vậy, thì từ buổi sáng-thế đến nay, Ngài đã phải chịu khổ nhiều lần rồi. Nhưng hiện nay đến cuối-cùng các thời-đại, Ngài đã hiện ra chỉ một lần, dâng mình làm tế-lễ để cất tội-lỗi đi. 27 Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán-xét, 28 cũng vậy, Đấng Christ đã dâng mình chỉ một lần đặng cất tội-lỗi của nhiều người; Ngài lại sẽ hiện ra lần thứ hai, không phải để cất tội đi nữa, nhưng để ban sự cứu-rỗi cho kẻ chờ-đợi Ngài.

  1. Xuất Ê-díp-tô ký 24: 8.