Vũ quá đình kha trưởng lục âm :
Thiền thanh cung chủy tấu Ngu cầm[1].
Song tiền hoàng quyển công môi thụy ;
Hộ ngoại thanh sơn cố sách ngâm.
Trú tĩnh càn khôn khoan đạo tứ ;
Nhân gian danh lợi tỉnh sơ tâm[2].
Hồi đầu tam thập niên tiền sự,
Mộng lý du du cánh mạc tầm.
Mưa qua rồi cành cây ở sân thêm xanh om ;
Tiếng ve xang xế tấu đàn vua Thuấn.
Trước cửa sổ quyển sách vàng khéo làm mồi ngủ ;
Ngoài cửa ngăn núi xanh vẫn giục ngâm thơ.
Ngày lặng, trong trời đất rộng buông ý đạo ;
Người nhàn, tỉnh ngộ lòng danh lợi buổi ban đầu.
Quay đầu lại nhớ việc trước ba chục năm,
Trong mộng mịt mù lại không thể tìm được.
Chú thích
▲Ngu cầm: đàn của vua Thuấn (họ Ngu). Truyền thuyết nói rằng vua Thuấn gảy đàn hát bài « Nam phong ». Do đấy về mùa hè gió nam người ta hay dùng điển này để chỉ tiếng ve ve
▲Sơ tâm: tức là cái lòng có từ đầu, cái lòng vốn chưa bị danh lợi mê hoặc