I Sử ký/29
Các lễ-vật lạc-ý về đền-thờ
291 Đa-vít nói với cả hội-chúng rằng: Sa-lô-môn, con trai ta, chỉ một mình con đó mà Đức Chúa Trời đã chọn, hãy còn trẻ tuổi non-nớt, và công-việc lại lớn-lao; vì cái đền đó chẳng phải cho loài người đâu, bèn là cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời. 2 Ta đã hết sức sắm cho đền của Đức Chúa Trời ta, nào vàng dùng về đồ làm bằng vàng, nào bạc dùng về đồ làm bằng bạc, nào đồng dùng về đồ làm bằng đồng, nào sắt dùng về đồ làm bằng sắt, nào gỗ dùng về đồ làm bằng gỗ, lại sắm những ngọc-bích, ngọc để khảm, ngọc chiếu-sáng, ngọc đủ các màu, và các thứ đá quí, cùng đá cẩm-thạch trắng rất nhiều. 3 Lại, vì lòng ta yêu-mến đền của Đức Chúa Trời, nên ngoại trừ số ta đã sắm cho đền thánh, ta cũng dâng cho đền của Đức Chúa Trời ta các đồ bằng vàng và bằng bạc thuộc riêng về ta, 4 tức là ba ngàn ta-lâng vàng Ô-phia, và bảy ngàn ta-lâng bạc thét, đặng dùng bọc các vách đền; 5 vàng dùng về những vật bằng vàng, bạc dùng về những vật bằng bạc, và dùng về các việc làm bởi tay người thợ. Vậy ngày nay, ai là người vui lòng dâng mình cho Đức Giê-hô-va?
6 Bấy giờ, các trưởng-tộc, các trưởng của các chi-phái Y-sơ-ra-ên, các quan-tướng cai ngàn người và trăm người, các kẻ coi-sóc công-việc của vua, bèn vui lòng, 7 dâng về công-việc đền Đức Chúa Trời, năm ngàn ta-lâng vàng, mười ngàn đa-riếc[1], mười ngàn ta-lâng bạc, mười tám ngàn ta-lâng đồng, và một trăm ngàn ta-lâng sắt. 8 Phàm ai có đá-quí, thì giao cho Giê-hi-ên về dòng Ghẹt-sôn, để dâng vào kho của Đức Giê-hô-va. 9 Dân-sự lấy làm vui-mừng về đều mình trọn lòng vui ý dâng cho Đức Giê-hô-va; và vua Đa-vít cũng lấy làm vui-mừng lắm.
Đa-vít chúc tạ ơn Đức Chúa Trời
10 Tại trước mặt cả hội-chúng, Đa-vít chúc-tạ Đức Giê-hô-va mà rang: Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, tổ-phụ chúng tôi ôi! đáng chúc-tạ Ngài cho đến đời đời vô-cùng! 11 Hỡi Đức Giê-hô-va! sự cao-cả, quyền-năng, vinh-quang, toàn-thắng, và oai-nghi đáng quí về Ngài; vì muôn vật trên các từng trời và dưới đất đều thuộc về Ngài. Đức Giê-hô-va ôi! nước thuộc về Ngài; Ngài được tôn cao làm Chúa-tể của muôn vật. 12 Hoặc sự giàu-có, hoặc sự vinh-quang, đều do Chúa mà đến, và Chúa quản-trị trên muôn vật; quyền-năng và thế-lực ở nơi tay Chúa; tay Chúa khiến cho được tôn-trọng và ban sức-mạnh cho mọi người. 13 Bây giờ, Đức Chúa Trời chúng tôi ôi! chúng tôi cảm-tạ Chúa và ngợi-khen danh vinh-hiển của Ngài. 14 Nhưng tôi là ai, và dân-sự tôi là gì, mà chúng tôi có sức dâng cách vui lòng như vậy? Vì mọi vật đều do nơi Chúa mà đến; và những vật chúng tôi đã dâng cho Chúa chẳng qua là đã thuộc về Chúa. 15 Vì chúng tôi tại trước mặt Chúa vốn là kẻ lạ, và kẻ ở đậu như các tổ-phụ chúng tôi; các ngày chúng tôi tại trên đất, khác nào cái bóng, không mong ở lâu được.
16 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi ôi! các vật nầy mà chúng tôi đã sắm-sửa để cất đền cho danh thánh của Chúa, đều do nơi tay Chúa mà đến, và thảy đều thuộc về Chúa. 17 Ôi Đức Chúa Trời tôi! tôi biết rằng Chúa dò-xét lòng người ta, và Chúa vui-vẻ về sự ngay-thẳng. Về phần tôi, tôi cứ theo sự ngay-thẳng của lòng tôi mà vui lòng dâng các vật nầy; và bây giờ tôi lấy làm vui-mừng mà thấy dân-sự Chúa ở đây cũng có dâng cho Chúa cách vui lòng. 18 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Y-sơ-ra-ên, tổ-phụ của chúng tôi ôi! xin hãy cho dân-sự Chúa giữ luôn luôn một tâm-ý ấy trong lòng, và làm cho lòng chúng chiều theo về Chúa.
19 Xin Chúa hãy ban cho Sa-lô-môn, con trai tôi, một lòng trọn-vẹn, để gìn-giữ các điều-răn, chứng-cớ, và luật-lệ của Chúa, cùng làm cho các công-việc nầy, xây-cất cái đền mà tôi đã sắm-sửa tài-liệu cho.
Sa-lô-môn được tôn làm vua lần thứ nhì
20 Đa-vít nói với cả hội-chúng rằng: Hãy chúc-tạ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi. Cả hội-chúng bèn chúc-tạ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình, cúi đầu xuống mà thờ-lạy Đức Giê-hô-va, và lạy vua. 21 Qua ngày sau, chúng dâng những tế-lễ cho Đức Giê-hô-va, và dâng những của-lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va: một ngàn con bò đực, một ngàn con chiên đực, một ngàn con chiên con, cùng các lễ-quán cặp theo, và nhiều của tế-lễ khác vì cả dân Y-sơ-ra-ên; 22 trong ngày ấy, chúng ăn uống rất vui-mừng tại trước mặt Đức Giê-hô-va; chúng lần thứ nhì tôn Sa-lô-môn, con trai Đa-vít, làm vua, và nhơn Đức Giê-hô-va xức dầu cho người làm vua-chúa, và lập Xa-đốc làm thầy tế-lễ.
23 Bấy giờ, Sa-lô-môn ngồi lên trên ngôi của Đức Giê-hô-va, làm vua thế cho Đa-vít, cha người, và người được hưng-thạnh; cả Y-sơ-ra-ên đều vâng theo mạng người. 24 Các quan-trưởng, và người mạnh-dạn, luôn với các con trai của vua Đa-vít, đều phục-tùng vua Sa-lô-môn. 25 Đức Giê-hô-va khiến cho Sa-lô-môn được rất cao-trọng tại trưóc mặt cả Y-sơ-ra-ên, và ban cho người được oai-nghiêm, đến đỗi trong Y-sơ-ra-ên chẳng có một vua nào trước người được như vậy.
Đa-vít băng-hà
26 Đa-vít, con trai Y-sai, cai-trị trên cả Y-sơ-ra-ên. 27 Người cai-trị trên Y-sơ-ra-ên bốn mươi năm: tại Hếp-rôn, người cai-trị bảy năm, và tại Giê-ru-sa-lem, người cai-trị ba mươi ba năm. 28 Người băng-hà tuổi cao, thỏa nguyện về đời mình, về sự giàu-có, và về vinh-hiển; Sa-lô-môn, con trai người, cai-trị thế cho người. 29 Các công-việc của vua Đa-vít, từ đầu đến cuối, đều chép trong sách của Sa-mu-ên, đấng tiên-kiến, trong sách của Na-than, đấng tiên-tri, và trong sách của Gát, đấng tiên-kiến; 30 cuộc trị-vì người, sự mạnh-dạn người, các việc xảy ra cho người, cho dân Y-sơ-ra-ên, và cho các nước khác, đều đã chép trong các sách ấy.
- ▲ Đa-riếc là một thứ đồng tiền vàng của nước Phe-rơ-sơ.