Bước tới nội dung

Lê-vi Ký/14

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Lê-vi Ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Chương 14

Lễ làm sạch bịnh phung

141 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Nầy là luật-lệ cho kẻ phung về ngày nó được sạch. Người ta sẽ dẫn người phung đến thầy tế-lễ; 3 thầy tế-lễ sẽ ra ngoài trại-quân mà khán bịnh cho. Nếu vít phung của người bịnh lành rồi, 4 thì về phần người phải được sạch, thầy tế-lễ sẽ truyền đem hai con chim vẫn sống và tinh-sạch, cây hương-nam, màu đỏ sặm, và nhành kinh-giới. 5 Thầy tế-lễ biểu cắt cổ một trong hai chim đó trong chậu sành, trên nước chảy. 6 Đoạn, bắt lấy chim còn sống với cây hương-nam, màu đỏ sặm, nhành kinh-giới, đem nhúng trong huyết của chim kia đã cắt cổ trên nước chảy. 7 Thầy tế-lễ phải rảy huyết bảy lần trên người được sạch phung, và định người là tinh-sạch, rồi thả con chim còn sống ra ngoài đồng. 8 Kẻ được sạch sẽ giặt áo-xống mình, cạo hết lông, tắm trong nước, rồi sẽ được tinh-sạch. Kế đó người được vào trại-quân, nhưng phải ở ngoài trại mình trong bảy ngày.

9 Qua ngày thứ bảy người sẽ cạo hết lông, tóc, râu, và lông mày mình, giặt quần-áo và tắm mình trong nước, thì sẽ được tinh-sạch. 10 Qua ngày thứ tám, người bắt hai chiên con đực không tì-vít chi, một chiên con cái chưa giáp năm, không tì-vít chi, ba phần mười ê-pha bột lọc, chế dầu, làm của-lễ chay, và một lót dầu[1]; 11 thầy tế-lễ làm lễ nên thanh-sạch sẽ đem người đương được sạch và các vật đó đến trước mặt Đức Giê-hô-va tại cửa hội-mạc.

12 Kế đó, thầy tế-lễ sẽ bắt một trong hai chiên con đực dâng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi với một lót dầu, và đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. 13 Đoạn, người giết chiên con đó trong nơi thường giết các con sinh dùng làm của-lễ chuộc tội và của-lễ thiêu, tức là trong một nơi thánh, vì của-lễ chuộc sự mắc lỗi thuộc về thầy tế-lễ như của-lễ chuộc tội vậy; ấy là một vật chí-thánh. 14 Thầy tế-lễ sẽ lấy huyết của con sinh tế chuộc sự mắc lỗi bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt; 15 đoạn lấy lót dầu đổ trong bàn tay tả mình, 16 nhúng ngón tay hữu vào dầu trong bàn tay tả mình, mà rảy bảy lần trước mặt Đức Giê-hô-va. 17 Dầu còn lại trong bàn tay mình, thầy tế-lễ sẽ lấy bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và ngón cái chơn mặt, tức trên lớp huyết của-lễ chuộc sự mắc lỗi. 18 Dầu còn dư lại trong bàn tay mình, thầy tế-lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch; vậy thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va. 19 Đoạn, thầy tế-lễ sẽ dâng của-lễ chuộc tội đặng làm lễ chuộc tội cho người được sạch sự ô-uế mình. Kế đó, thầy tế-lễ sẽ giết con sinh dùng làm của-lễ thiêu, 20 dâng lên với của-lễ chay trên bàn-thờ; vậy, thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người nầy, thì người nầy sẽ được tinh-sạch.

21 Nhưng nếu người đó nghèo-nàn, không phương-thế đủ dâng những lễ-vật nầy, thì phải bắt một chiên con đực dùng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, dâng đưa qua đưa lại đặng làm lễ chuộc tội cho mình, một phần mười bột lọc chế dầu làm của-lễ chay, và một lót dầu. 22 Tùy theo phương-thế mình, người cũng đem nộp hai con chim cu hay là hai bò-câu con; con nầy dùng làm của-lễ chuộc tội, con kia dùng làm của-lễ thiêu. 23 Qua ngày thứ tám, người phải vì sự nên thanh-sạch mình, đem nộp các lễ-vật nầy cho thầy tế-lễ tại cửa hội-mạc, trước mặt Đức Giê-hô-va.

24 Thầy tế-lễ sẽ bắt chiên con đực định làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, và một lót dầu, rồi dâng lên đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. 25 Đoạn, người giết chiên con dùng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, lấy huyết bôi trên trái tai hữu của kẻ được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt. 26 Rồi thầy tế-lễ đổ dầu vào bàn tay tả mình, 27 ngón tay hữu nhúng lấy dầu đổ trong bàn tay tả, rảy bảy lần trước mặt Đức Giê-hô-va, 28 và bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt, tại nơi đã bôi huyết của-lễ chuộc sự mắc lỗi. 29 Dầu còn dư lại trong bàn tay, thầy tế-lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch, đặng làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va. 30 Đoạn, thầy tế-lễ sẽ dâng một trong hai con chim cu, hoặc một trong hai con bò-câu con, tùy theo vật họ nộp, 31 dâng con nầy dùng làm của-lễ chuộc tội, con kia dùng làm của-lễ thiêu, với của-lễ chay. Vậy, thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người được sạch trước mặt Đức Giê-hô-va.

32 Đó là luật-lệ về lễ nên thanh-sạch của kẻ nghèo-nàn bị vít phung.

Vít mốc trong nhà

33 Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 34 Khi nào các ngươi sẽ vào xứ Ca-na-an, mà ta sẽ cho các ngươi làm sản-nghiệp, nếu ta giáng một vít mốc như vít phung trong nhà nào của xứ các ngươi sẽ được làm sản-nghiệp, 35 chủ nhà đó phải đến cáo cùng thầy tế-lễ rằng: Tôi thấy như có một vít mốc trong nhà. 36 Trước khi vào khán vít mốc đó, thầy tế-lễ phải truyền họ đem đồ-đạc trong nhà ra hết, hầu cho khỏi bị lây ô-uế; sau dời xong, thầy tế-lễ sẽ vào đặng khán nhà. 37 Người sẽ xem vít đó, nếu nó ở nơi vách có lỗ màu xanh-xanh, hoặc đỏ-đỏ, bộ sâu hơn mặt vách, 38 thì thầy tế-lễ phải đi ra đến cửa ngoài, niêm nhà lại trong bảy ngày. 39 Ngày thứ bảy, thầy tế-lễ trở lại, nếu thấy vít ăn lan ra trên vách nhà, 40 thì phải truyền gỡ mấy cục đá bị vít lây, liệng ra ngoài thành trong một nơi dơ-dáy; 41 đoạn biểu người ta cạo trong nhà và chung-quanh nhà, và hốt bỏ bụi cạo đó ra ngoài thành trong một nơi dơ-dáy; 42 rồi lấy đá khác trám vào chỗ đá cũ, và đem hồ mới tô lại khắp nhà.

43 Nhưng nếu sau khi đã gỡ mấy cục đá, cạo nhà và tô lại, vít đó trở lại lở trong nhà, 44 thì thầy tế-lễ phải đến khán nữa. Nếu thấy vít ăn lan ra, ấy là một vít phung ăn ruồng nhà; nhà đã bị ô-uế. 45 Vậy họ phải phá nhà đi, đá, gỗ và hồ, rồi đem đổ hết thảy ngoài thành trong một nơi dơ-dáy. 46 Trong lúc niêm nhà, ai đi vào thì sẽ bị lây ô-uế cho đến chiều tối. 47 Ai ngủ, hoặc ăn trong nhà đó phải giặt quần-áo mình.

48 Nhưng sau khi nhà đã tô rồi, nếu thầy tế-lễ trở lại, khán thấy vít không ăn lan trong nhà, thì phải định nhà là tinh-sạch, vì vít đó đã lành rồi. 49 Đặng làm lễ nên thanh-sạch cho nhà, người phải lấy hai con chim, cây hương-nam, màu đỏ sặm và nhành kinh-giới; 50 giết một con chim trong chậu sành, trên nước chảy, 51 rồi lấy cây hương-nam, nhành kinh-giới, màu đỏ sặm, và con chim sống, nhúng hết trong huyết con chim đã cắt cổ trên nước chảy, và rảy bảy lần trên nhà. 52 Vậy, người dùng huyết con chim, nước chảy, con chim sống, cây hương-nam, nhành kinh-giới, và màu đỏ sặm đặng làm lễ khiến nhà nên thanh-sạch. 53 Đoạn, người thả con chim sống bay ra ngoài thành đến nơi ruộng; người sẽ làm lễ chuộc tội cho nhà, thì nhà sẽ được sạch.

54 Đó là luật-lệ về các thứ vít phung và tật đòng-đanh, 55 về vít mốc trên quần-áo và nhà ở, như vít phung, 56 về chỗ sưng, chỗ lở ra và chỗ đém, 57 đặng dạy cho biết khi nào ô-uế, và khi nào tinh-sạch. Đó là luật-lệ về bịnh phung vậy.

  1. Một đồ lường nhỏ về vật nước: một phần mười hai của đồ lường « hin », hin ước hơn ba litres.