Bước tới nội dung

Lu-ca/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Lu-ca của Thánh sử Luca, do Phan Khôi dịch
Đoạn 11

Sự cầu-nguyện

111 Có một ngày, Đức Chúa Jêsus cầu-nguyện ở nơi kia. Khi cầu-nguyện xong, một môn-đồ thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, xin dạy chúng tôi cầu-nguyện, cũng như Giăng đã dạy môn-đồ mình. 2 Ngài phán rằng: Khi các ngươi cầu-nguyện, hãy nói: Lạy Cha! danh Cha được thánh; nước Cha được đến; 3 xin cho chúng tôi ngày nào đủ bánh ngày ấy; 4 xin tha tội chúng tôi, vì chúng tôi cũng tha kẻ mích lòng mình; và xin chớ đem chúng tôi vào sự cám-dỗ!

5 Đoạn, Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Nếu một người trong các ngươi có bạn-hữu, nửa đêm đến nói rằng: Bạn ơi, cho tôi mượn ba cái bánh, 6 vì người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người. 7 Nếu người kia ở trong nhà trả lời rằng: Đừng khuấy-rối tôi, cửa đóng rồi, con-cái và tôi đã đi ngủ, không dậy được mà lấy bánh cho anh; — 8 ta nói cùng các ngươi, dầu người ấy không chịu dậy cho bánh vì là bạn mình, nhưng vì cớ người kia làm rộn, sẽ dậy và cho người đủ sự cần-dùng. 9 Ta lại nói cùng các ngươi: Hãy xin, sẽ ban cho; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, và sẽ mở cửa cho ai gõ.

11 Trong các ngươi có ai làm cha, khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? Hay là xin cá, mà cho rắn thay vì cá chăng? 12 Hay là xin trứng, mà cho bò-cạp chăng? 13 Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con-cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh-Linh cho người xin Ngài!

Chúa chữa lành người bị quỉ ám; binh-vực chức-vụ mình và từ-chối làm phép lạ

14 Đức Chúa Jêsus đuổi một quỉ câm; khi quỉ ra khỏi, người câm liền nói được. Dân-chúng đều lấy làm lạ; 15 song có mấy kẻ nói rằng: Người nầy nhờ Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ. 16 Kẻ khác muốn thử Ngài, thì xin Ngài một dấu lạ từ trời xuống.

17 Đức Chúa Jêsus biết ý-tưởng họ, bèn phán rằng: Nước nào tự chia-rẽ nhau thì tan-hoang, nhà nào tự chia-rẽ nhau thì đổ xuống. 18 Vậy, nếu quỉ Sa-tan tự chia-rẽ nhau, thì nước nó còn sao được, vì các ngươi nói ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ? 19 Nếu ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ, thì con các ngươi nhờ ai mà trừ quỉ? Bởi vậy, chính con các ngươi sẽ làm quan án các ngươi. 20 Nhưng nếu ta cậy ngón tay Đức Chúa Trời mà trừ quỉ, thì nước Đức Chúa Trời đã đến nơi các ngươi rồi. 21 Khi một người mạnh sức cầm khí-giới giữ cửa nhà mình, thì của-cải nó vững-vàng. 22 Nhưng có người khác mạnh hơn đến thắng được, thì cướp lấy khí-giới người kia đã nhờ-cậy, và phân-phát sạch của-cải.

23 Phàm ai không theo ta, thì nghịch cùng ta, ai không thâu-hiệp với ta, thì tan-lạc. 24 Khi tà-ma đã ra khỏi một người, thì đi dông-dài các nơi khô-khan để kiếm chỗ nghỉ. Kiếm không được, thì nó nói rằng: Ta sẽ trở về nhà ta là nơi ta mới ra khỏi. 25 Nó trở về, thấy nhà quét sạch và dọn-dẹp tử-tế, 26 bèn đi rủ bảy quỉ khác dữ hơn mình vào nhà mà ở; vậy, số-phận người nầy lại khốn-khổ hơn phen trước.

27 Đức Chúa Jêsus đương phán những đều ấy, có một người đờn-bà ở giữa dân-chúng cất tiếng thưa rằng: Phước cho dạ đã mang Ngài và vú đã cho Ngài bú! 28 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Những kẻ nghe và giữ lời Đức Chúa Trời còn có phước hơn!

29 Khi dân-chúng nhóm lại đông lắm, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Dòng-dõi nầy là dòng-dõi độc-ác; họ xin một dấu lạ, song sẽ không cho dấu lạ nào khác hơn dấu lạ của Giô-na. 30 Vì Giô-na là dấu lạ cho dân thành Ni-ni-ve, thì cũng một thể ấy, Con người sẽ là dấu lạ cho dòng-dõi nầy. 31 Đến ngày phán-xét, nữ-hoàng Nam-phương sẽ đứng dậy với người của dòng-dõi nầy và lên án họ, vì người từ nơi đầu-cùng đất đến nghe lời khôn-ngoan vua Sa-lô-môn, mà nầy, ở đây có Đấng hơn vua Sa-lô-môn! 32 Đến ngày phán-xét, dân thành Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với người của dòng-dõi nầy và lên án họ, vì dân ấy đã nghe lời Giô-na giảng-dạy và ăn-năn; mà nầy, ở đây có Đấng hơn Giô-na!

33 Không ai thắp đèn mà để chỗ khuất hay là dưới thùng, nhưng để trên chơn đèn, hầu cho kẻ vào được thấy sáng. 34 Mắt là đèn của thân-thể; nếu mắt ngươi sõi-sàng, cả thân-thể ngươi được sáng-láng; song nếu mắt ngươi xấu, thân-thể ngươi phải tối-tăm. 35 Ấy vậy, hãy coi chừng kẻo sự sáng trong mình ngươi hóa ra sự tối chăng. 36 Nếu cả thân-thể ngươi sáng-láng, không có phần nào tối-tăm, thì sẽ được sáng hết thảy, cũng như khi có cái đèn soi sáng cho ngươi vậy.

Lời giảng cho người Pha-ri-si

37 Đức Chúa Jêsus đương phán, có một người Pha-ri-si mời Ngài về nhà dùng bữa. Ngài vào ngồi bàn, 38 Người Pha-ri-si thấy Ngài không rửa trước bữa ăn, thì lấy làm lạ. 39 Nhưng Chúa phán rằng: Hỡi các ngươi là người Pha-ri-si, các ngươi rửa sạch bề ngoài chén và mâm, song bề trong đầy sự trộm-cướp và đều dữ. 40 Hỡi kẻ dại-dột! Đấng đã làm nên bề ngoài, há không làm nên bề trong nữa sao? 41 Thà các ngươi lấy của mình có mà bố-thí, thì mọi đều sẽ sạch cho các ngươi. 42 Song khốn cho các ngươi, người Pha-ri-si, vì các ngươi nộp một phần mười về bạc-hà, hồi-hương, cùng mọi thứ rau, còn sự công-bình và sự kính-mến Đức Chúa Trời, thì các ngươi bỏ qua! Ấy là các việc phải làm, mà cũng không nên bỏ qua các việc khác. 43 Khốn cho các ngươi, người Pha-ri-si, vì các ngươi ưa ngôi cao nhứt trong nhà hội, và thích người ta chào mình giữa chợ! 44 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi giống như mả loạn, người ta bước lên trên mà không biết!

45 Một thầy dạy luật bèn cất tiếng nói rằng: Thưa thầy, thầy nói vậy cũng làm sỉ-nhục chúng tôi. 46 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Khốn cho các ngươi nữa, là thầy dạy luật, vì các ngươi chất cho người ta gánh nặng khó mang, mà tự mình thì không động ngón tay đến! 47 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi xây mồ-mả các đấng tiên-tri mà tổ-phụ mình đã giết! 48 Như vậy, các ngươi làm chứng và ưng-thuận việc tổ-phụ mình đã làm; vì họ đã giết các đấng tiên-tri, còn các ngươi lại xây mồ cho. 49 Vậy nên, sự khôn-ngoan của Đức Chúa Trời đã phán rằng: Ta sẽ sai đấng tiên-tri và sứ-đồ đến cùng chúng nó; chúng nó sẽ giết kẻ nầy, bắt-bớ kẻ kia, 50 hầu cho huyết mọi đấng tiên-tri đổ ra từ khi sáng-thế, cứ dòng-dõi nầy mà đòi, 51 là từ huyết A-bên cho đến huyết Xa-cha-ri đã bị giết giữa khoảng bàn-thờ và đền-thờ; phải, ta nói cùng các ngươi, sẽ cứ dòng-dõi nầy mà đòi huyết ấy. 52 Khốn cho các ngươi, là thầy dạy luật, vì các ngươi đã đoạt lấy chìa khóa của sự biết, chính mình không vào, mà người khác muốn vào, lại ngăn-cấm không cho!

53 Khi Đức Chúa Jêsus ra khỏi đó rồi, các thầy thông-giáo và người Pha-ri-si bèn ra sức ép Ngài dữ-tợn, lấy nhiều câu hỏi khêu-chọc Ngài, 54 và lập mưu để bắt-bẻ lời nào từ miệng Ngài nói ra.