Mi-chê/2

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Mi-chê của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 2

Sự mắc tội và sự sửa-phạt của Y-sơ-ra-ên. — Sự lập lại về sau

21 Khốn thay cho những kẻ mưu sự gian-ác và toan sự tội-lỗi trên giường mình, và làm ra vừa lúc sáng ngày; vì chúng nó có quyền về sự đó ở trong tay! 2 Chúng nó tham đất-ruộng và cướp đi, tham nhà-cửa và lấy đi. Chúng nó ức-hiếp người ta và nhà họ, tức là người và sản-nghiệp họ nữa.

3 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta toan-tính nghịch cùng họ-hàng nầy một tai-vạ mà các ngươi không thể thoát khỏi cổ, và các ngươi sẽ không ngước đầu lên mà đi; vì ấy là kỳ hoạn-nạn. 4 Trong ngày đó, người ta sẽ lập lại một câu thí-dụ về các ngươi; sẽ hát một bài ca thương sầu-thảm mà nói rằng: Chúng ta bị hủy-diệt cả rồi! Ngài dời sản-nghiệp của dân ta, khiến cho lìa khỏi ta, lấy đất-ruộng của ta mà chia cho kẻ bạn-nghịch. 5 Cho nên trong hội của Đức Giê-hô-va, ngươi sẽ không có một người nào đặng bắt thăm giăng dây.

Chúng nó nói tiên-tri rằng: Các ngươi đừng nói tiên-tri. 6 Chúng nó sẽ không nói tiên-tri cùng các người nầy: sự sỉ-nhục sẽ chẳng cất khỏi.

7 Hỡi nhà Gia-cốp! há phải rằng Thần của Đức Giê-hô-va là kém-sút sao? Đó há phải là việc Ngài làm sao? Nhưng lời của ta há chẳng có ích cho kẻ bước theo sự ngay-thẳng sao? 8 Song mới đây dân ta dấy lên như kẻ thù. Những kẻ đi qua cách yên-ổn, chẳng ưa chiến-đấu, thì các ngươi bóc-lột áo ngoài của họ, chỉ để lại áo trong. 9 Các ngươi đuổi những đờn-bà của dân ta khỏi nhà vui-vẻ chúng nó; và cất sự vinh-hiển ta khỏi con trẻ nó đời đời.

10 Các ngươi hãy đứng dậy! Đi đi! Vì đây không phải là nơi an-nghỉ của các ngươi, vì cớ sự ô-uế làm bại-hoại, tức là sự bại-hoại nặng lắm. 11 Nếu có người theo sự hư-không, và nói dối, mà rằng: Ta sẽ nói tiên-tri cho ngươi về rượu và rượu mạnh, ấy sẽ là đấng tiên-tri của dân nầy.

12 Hỡi Gia-cốp! ta chắc sẽ nhóm cả ngươi lại. Ta chắc sẽ thâu góp phần còn lại của Y-sơ-ra-ên, và đặt nó chung cả như những con chiên của Bốt-ra, như một bầy ở giữa đồng cỏ chúng nó; đó sẽ có tiếng ồn lớn vì đám đông người. 13 Kẻ mở đường lên trước chúng nó. Chúng nó xông đến cửa thành mà ra; vua chúng nó đi qua trước mặt chúng nó, và Đức Giê-hô-va đi đầu chúng nó.