Bước tới nội dung

Ngẫu hứng (Nguyễn Du 1)

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Xem tác phẩm có tựa đề tương tự tại Ngẫu hứng.
Ngẫu hứng
của Nguyễn Du

Chưa tìm được bản chữ Hán

Phiên âm Hán Việt Dịch nghĩa

Sơ canh cổ giác, ngũ canh kê,
Chung dạ bồi hồi tứ chuyển mê.
Minh nguyệt mãn thiên hà cố cố,
Tây phong xuy ngã chính thê thê.
Thương tàn vật tích bi phù hĩnh,
Khắc lạc thiên chân thất mã đề.
Nhược ngộ sơn trung mi lộc hữu,
Yên hà cựu thoại bất kham đề.

Canh một nghe tiếng trống, tiếng tù và, canh năm nghe tiếng gà gáy.
Suốt đêm bồi hồi, nghĩ quẩn nghĩ quanh.
Làm sao trăng sáng đầy trời thế mãi?
Gió tây thổi, ta thấy lạnh buốt,
Làm hại tính vật, thương cho chân con vịt nước,
Xuyên tạc thiên chân, mà mất đạo lý mã đề.
Nếu gặp bạn hươu nai trong núi,
Khó mà nói đến chuyện mây khói ngày trước nữa.

II

[sửa]
Phiên âm Hán Việt Dịch nghĩa

Nhất lệ thiên nhai sái đoạn bồng,
La Phù giang thượng khởi thu phong.
Hoàng vân bạch thủy lưỡng tương chiếu,
Cấp quản bi ti vạn bất đồng.
Lục xích câu mi trường dịch dịch,
Tứ thời phao trịch thái thông thông.
Chinh hồng ảnh lý gia hà tại?
Án ẩn Quỳnh vân am lưỡng phong.

Ở nơi chân trời, thương mình như ngọn cỏ bồng lìa gốc mà rơi lệ.
Gió thu đã nổi trên sông La Phù.
Mây vàng và nước trắng soi chiếu lẫn nhau.
Tiếng sáo gấp, tiếng tơ buồn không hòa hợp chút nào!
Tấm thân sáu thước bị câu thúc, cứ vất vả mãi.
Bốn mùa đi qua tựa thoi đưa, sao chóng thế!
Trong bóng chim hồng bay đằng kia, nhà mình ở đâu?
Chỉ thấy thấp thoáng vài ba ngọn núi trong đám mây phía Quỳnh Côi.