U trai thụy khỉ độc trầm ngâm ;
Án thượng hương tiêu tĩnh khách tâm.
Tĩnh lý càn khôn kinh vạn biến,
Nhàn trung nhật nguyệt trị thiên câm (kim).
Nho phong lãnh đạm[1] thì tình bạc ;
Thánh vực ưu du đạo vị thâm.
Độc bãi quần thư vô cá sự[2] ;
Lão mai song bạn lý dao cầm.
Phòng vắng ngủ dậy một mình trầm ngâm ;
Trên án hương cháy hết xông sạch lòng khách.
Trong cõi yên lặng, kinh trời đất nhiều biến cố ;
Trong cảnh thanh nhàn, ngày tháng đáng giá ngàn vàng.
Thói nhà nho lạnh nhạt, tình đời bạc bẽo ;
Cõi thánh ta rong chơi, mùi đạo đậm sâu.
Đọc hết các sách chẳng thấy có việc gì ;
Mai già bên cửa sổ, ngồi gảy đàn ngọc.
Chú thích
▲Lãnh đạm: nên hiểu như nghĩa thanh bạch. Ý câu này là phong thái nhà nho vốn là thanh bạch, cho nên tình đời có bạc bẽo cũng không lấy làm điều
▲Ý câu này là đọc bao nhiêu sách vở thấy chẳng có việc gì là đáng bận lòng