Bước tới nội dung

Trang:Gop cuoi truyen the.pdf/29

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 25 —

Chữ An-nam mới có, và vần cuốc-ngữ mới

Biêt bao lâu năy, mượn mãi chữ người; chữ nho là chữ tầu, chữ cuôc-ngữ tuy là tiếng mẹ đẻ, sonh vẫn là chữ tây, chữ nôm lối ta thì chăp-chảnh khônh có mẹo-loật. Năy ví muốn làm một bưch hoành đặt bằng nôm, thì định viêt lối nào cho nhã, khônh nhẽ lại viêt bằng cuôc-ngữ chòn chòn, vuông vuông, đều khônh coi được cả, hăy là viết bằng chữ nho, thế thì lại thường mât dồi, mà vẫn là chữ mượn cả. Năy tôi khônh nề thô-thiển có ngĩ được ra một lối chữ, lấy nhữnh bộ-fận chữ nho, và vần cuôc-ngữ sửa-đổi lại ít nhiều, mà ken-chắp lại nên một lối chữ An-nam mới, dễ viêt dễ thuộc, chónh biêt, hăy hăy mà cũnh dễ coi. Ai đã biêt vần cuôc-ngữ dồi, chỉ ngồi nhận độ 10 fút là viêt được ngăy, khônh nhầm-lẫn, mà viêt bằng but tây cũnh đẹp, viêt bằng bút ta thì lại cành đẹp, mà viêt lên biển hoành cũnh dễ coi. Xem như người Nhật-Bản chước cũnh viêt toàn chữ Tầu mà său cũnh hoạt-dụnh da một lối chữ diêng, cũnh dùnh nét chữ Tầu ken với chữ Âu, mà nên. Gọi là lối chữ Hòa. Nhữnh chữ a b c mới său đây, chữ nào cũnh dùnh dất ít nét, nhiều lắm là ba nét, còn thì hai và một cả. Ấy cũnh là một chuyện mua cười, ai cho là lố-bịch, sin vui lònh mà cười góp ngăy, hăy khen hèn chê mặc miệng thế. Chỉ sin khoe một câu dằng: khi viêt sonh một tiếng dì thành chữ, đưa cho người Tầu sem, thựch dốnh chữ Tầu, mà khônh đọch được