Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/20

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 18 —

ý giả làm nghe lầm; để đưa Ngọc-Hoan lên hầu. Thấy nàng, Sâm có vẻ không thích, nhưng vì đã chót mời đến, không nỡ bắt nàng ra không. Tan cuộc mộng xuân, Sâm gọi Khê-trung vào mắng. Khê-trung dập đầu tạ tội, rồi đem chuyện nàng nằm mơ kể lại, Sâm nín lặng không nói sao.

Quả-nhiên, giấc mộng của nàng thiêng lắm sau khi đội ơn mưa-móc của Chúa, nàng liền thụ-thai rồi sinh ra Tông.

Sâm được tin đó, nghĩ thầm: « Đầu rồng tuy có khí-tượng đế-vương, nhưng là rồng vẽ, không phải rồng thật, và chỉ có đầu mà không có đuôi, thế thì chưa chắc là điềm tốt cả. Vả lại ngày xưa Trịnh Cối, Trịnh Lệ cũng đều do người Long-phúc đẻ ra, mà đều làm sự phản nghịch và cũng không thành. Như vậy cái giống Long-phúc vị-tất đã tốt ».

Bởi vậy, Sâm vẫn không vui. Các quan văn võ vào mừng, Sâm lấy cớ rằng đứa con đó không phải là con vợ cả, từ chối không nhận lời mừng

Đến khi Tông lớn, tướng-mạo rất khôi-ngô, Sâm vẫn không ưa.

Tính Tông chỉ ham võ-nghệ, không chịu