về sự theo vua. Nhà vua tuy vẫn nhất-quyết giữ đúng lệnh cũ, không chịu thêm bớt nửa chữ, nhưng ngài cũng chỉ soay-xỏa một mình, không ai là người giúp đỡ.
Bấy giờ trong hàng quan văn đến họp với Nhưỡng, có Ngô Trọng-Khuê. Nguyễn Văn-Lịch, Nguyễn Điển, Nguyễn Huy-Thiệu, Nguyễn Đình-Thiều, Phan Huy-Ích, tất cả độ sáu bảy người.
Nhưỡng đặt tiệc rất to để thết các quan. Tan tiệc Nhưỡng hỏi:
— Cái mệnh « quốc-công » các ông cho là thế nào?
Ngô Trọng-Khuê đáp:
— Hai trăm năm nay, có vua có Chúa. Công-đức Nhà Chúa, chưa đáng chỉ thua một trận mà phải tuyệt-diệt. Nhà vua ít tuổi, nghĩ ngợi chưa chín. Phụ-họa với ý nhà vua mà làm việc vô-lý này là lỗi của bọn chúng tôi. Bây giờ chữa chỗ đó lại phi ông không xong.
Nhưỡng nói:
— Tôi họp các ông cũng chỉ vì thế. Bây giờ tôi muốn làm tờ tâu xin nhà vua, các ông có « hiệp » hay không?