Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/297

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

XIV

Dương Trọng-Tế từ khi ở làng Bình-vọng thu quân chạy sang Kinh-bắc, liền cùng cháu là Dương Vân học trò là Nguyễn Mậu-Nễ tính việc ở huyện Gia-lâm, và đắp đồn lũy để giữ mình. Khi ấy Trịnh-Bồng đã chạy đến làng Quế-ổ, có cho người đến vời Tế, Tế nói:

— Hôm nọ, khi phải đem quân vào giữ Thanh-hoa, trong phủ có Bùi Thì-Nhuận là hàng võ-tướng, Mai Thế-Uông là viên thổ-quan, Chúa không sai đến hai người ấy mà lại dùng ta để thử quân giặc. Đó là Chúa muốn đem ta mà cho giặc vậy. Bởi Chúa đãi người không thật, cho nên mới đến thế này. Bây giờ cùng Chúa mưu tính việc lớn, đã có một lũ võ biền ở làng Quế-ổ, vời ta làm gì!

Rồi Tế chối là việc quân khẩn-cấp không thể đến được.