Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/322

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 320 —

thì tại lòng trời. Ta không giết được Nguyễn Hữu-Chỉnh, Tây sơn chắc sẽ giết nó. Đạo trời báo ứng không bao giờ sai, tiếc rằng ta không kịp trông thấy mà thôi.

Sau khi giết được quận Thạc, Chỉnh tự nắm hết quyền-hành trong nước, hết thẩy công việc đều ở mình ra sự « dông dỡ » mỗi ngày một tệ. Từ đó lòng dân lìa bỏ, quan văn, quan võ ai cũng chán nản. Người nào theo lẽ công, giữ phép nước, đều bị tướng-sĩ của quân Vũ-thành quấy nhiễu. Người nào hăng bạo dám nói thì lại bị Chỉnh ngấm-ngầm làm hại, tai-vạ không biết thế nào mà lường Bởi thế, các quan ai cũng kiêng nói. Có người đã phải cáo bệnh, trả ấn mà đi. Rồi thì cường-hào ở các làng xóm, chỗ nào đoàn kết chỗ ấy, cướp bóc lẫn nhau. Ngoài thành vài dặm, đều là « rừng cướp ». Hoàng-thượng rất lấy làm lo. Ngài bèn cho đòi quan thừa-tướng cũ là Bùi Huy-Bích, vào triều để hỏi về việc trong nước. Bích sợ Chỉnh, không dám bàn một câu gì, chỉ nói từ-tạ mà rằng:

— Thần may thi đỗ một chút, nhưng không có tài tế-thế kinh-bang. Chúa Trịnh ngày xưa