Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/374

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 372 —

Thình-lình một đêm, Nhưỡng vào chỗ Bồng và nói:

— Trời thanh trăng sáng, vẻ thu rất đẹp. Thần đã đem rượu lên thuyền chờ-đợi, xin Chúa đi chơi, xem ngắm phong-cảnh một lúc, cho khuây nỗi lòng!...

Bồng cau mặt đáp:

— Phong-cảnh tuy vẫn như xưa nhưng mà non sông thì đã khác trước. Ta chưa giết được kẻ thù, không thể quên việc ngồi trên đống giáp. Bơi thuyền, uống rượu, không phải là chuyện của ta bây giờ. Tướng-quân hãy đi mà chơi.

Nhưỡng ra khỏi, Bồng vẩn-vơ ngồi tựa vào ghế và bảo kẻ hầu:

— Quan võ hết thẩy không thể nương cậy, họa chăng có bọn quan văn.

Bồng bèn thảo một bức thư ngầm sai thủ-hạ đưa về cho Trương Đăng-Quĩ. Trong thư đại-để nói rằng:

«... Kiếp này lỗi thì, gặp lúc nước nhà lắm nạn. Thẹn là giòng đích Nhà Chúa, nên phải lo việc miếu-xã. Sau khi dâng biểu giãi tình, đã được Nhà Vua rộng cho về triều. Lúc